- {{item.pageName}}
KINH TÌNH ĐỜI NGHĨA ĐẠO
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Đời như nước nguồn trôi ngàn phương lạ
Ta chuyến đò tách bến ngẩn ngơ chiều
Thân du tử ngậm ngùi trông bóng ngã
Tưởng nhàn du – sao bỗng hóa tội đồ!
Đời lấp lánh bao sắc màu huyễn hoặc
Thực mà hư – hư thực mấy ai tường
Người say tỉnh ru hồn theo bóng sắc
Mảnh y bào lem lấm bụi tà dương!
(3 chuông...)
Cơn gió nhẹ ru hồn trong thoáng chốc
Bỗng trở mình quay quắt ngọn triều dâng
Người sực tỉnh giữa loạn cuồng gió dạt
Đêm trở mình hiu hắt ngọn đông phong!
Bèo dạt sóng thương con thuyền lạc bến
Ghé cùng nhau nương nhẹ bước đăng trình
Ta với bạn cùng trên đầu ngọn sóng
Đừng bỏ nhau – vô vọng bước độc hành!
(3 chuông...)
Chiếu Thiền ấy là bạn hiền gối sóng
Đạo cùng ta chèo chống vượt giang hà
Giấc phù trầm chua xót, lệ lòng sa
Ta có Đạo cùng đỡ nương dìu dắt
Ta có Đạo như người mù có mắt
Như con thơ có Cha mẹ đồng hành
Đạo dẫn đường chỉ lối vượt mê thành
Về nẻo sáng cho xác hồn hội nhập!
(3 chuông...)
Ngọn hải đăng dẫn con thuyền bão dạt
Nép vào đây tìm bến đỗ bình yên
Đạo soi đường chỉ lối khách trần dương
Qua bến đục, tìm về phương nắng ấm!
Người có Đạo chẳng mơ hồ ảo vọng
Men giả trần chẳng làm đắm hồn thiêng
Thoát thai từ nơi nguồn cội anh linh
Nay có Đạo lại quy hồi cố quốc!
(3 chuông...)
Tâm chẳng loạn bỡi mê mờ bóng sắc
Chân chẳng sa vào ngõ lội đường gai
Đạo cùng ta một với một là hai
Ta có Đạo – nghiệp quả hai còn một!
Vị Lai Pháp là cội nguồn chuyển tiếp
Từ Ngôi cao các Linh tử hạ phàm
Cuộc tẩy trần mũi giáo với rừng gươm
Không có Đạo làm sao qua cho đặng!
Con thuyền Đạo vượt trùng khơi rẽ sóng
Cứu nhân hoàn trên bể thảm mười phương
Mau mau lên – kẻo khuất bóng tà dương
Thuyền chở khẳm, làm sao về chốn cũ!
(3 chuông...)
Sư áo vải đã nghìn đêm không ngủ
Nghìn đêm này, đêm nữa lệ còn sa
Thương thân mình vượt ngàn dặm phong ba
Chờ đợi khách – sao khách trần chưa tỉnh?
Gối đã mỏi, chân chồn, tâm bất định
Bỡi giống nòi Thanh khí lụy trần ô
Tóc pha sương lem lấm mảnh dư đồ
Hoa Bỉ ngạn – sóng Liên trì cũng đắm!
(3 chuông...)
Buổi nhân thế suy vong buồn – buồn lắm
Mõ chuông kêu khản giọng chẳng hồi thanh
Sóng phù trầm che lớp lớp tai ương
Miền vĩnh lạc vùi giữa đêm bào ảnh!
Sao nỡ bỏ mặc tình đời ấm lạnh
Nén bi thương lại dấn bước đăng trình
Khách trần ơi – đừng để lỡ ngày xanh
Duyên điểm Đạo chỉ ngàn năm có một!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)