- {{item.pageName}}
KINH HỒI CHUÔNG TẾ ĐỘ
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Đêm lặng lẽ hồi chuông Tế độ
Gió ra vào than thở ngoài hiên
Lá rơi xao xác bên thềm
Lòng riêng thì cũng như đêm mịt mờ!
Thương nhân thế đường Tu đã mỏng
Nghiệp lại dày – ảo vọng mù xoay
Trần gian phúc họa liền tay
Buồn vui thì cũng loay hoay một đời!
(3 chuông...)
Sư áo vải đang ngồi hóng mát
Nghe tiếng người xao xát ngoài hiên
Thế nhân kéo đến cửa Thiền
Kẻ van người lạy – kẻ phiền người vui!
Người vãn cảnh nói cười hỷ hả
Kẻ tâm sầu – nghiệp trả nghiệp vay
Xa xôi tìm đến Phật đài
Cúi xin Tam bảo cứu rày mệnh căn!
(3 chuông...)
Này xôi oản lăng xăng dâng tiến
Nọ áo xiêm ẩn hiện gần xa
Hương hoa trà nước bày ra
Mõ chuông gióng giã, gọi ta gọi người!
Sư bất định đứng ngồi chẳng đặng
Sóng trần dương kéo đến sân chùa
Kẻ lôi kéo, người a dua
Chỉ ông phỗng đá cười khà vuốt râu!
(3 chuông...)
Cảnh náo nhiệt hằng lâu mới có
Cứ cười đi kẻo bỏ hội này
Người lễ lạy, kẻ chau mài
Chỉ riêng xác Thánh loay hoay diễn tuồng!
Chẳng áo gấm đăng đàn mà được
Phải đâu là mượn xác cầu vinh
Hương hoa trà nước linh đình
Lỡ ăn cơm Chúa phải trình lễ cao!
(3 chuông...)
Hồn mượn xác đem chầu Lệnh chủ
Duyên trăm năm – Xác thủ mình Rồng
Thấp cao trên dưới đã từng
Sá gì thực ảo mà phân biện hoài!
Hoàng kỳ phất – Lệnh bài xung trận
Chẳng ngựa xe thần tướng ứng hầu
Sư mang áo vải đi đầu
Dấn thân vào cõi bể dâu cứu người!
(3 chuông...)
Cõi dâu bể nhìn lui nhìn tới
Nghiệp đáo đầu – chỉ thấy tang thương
Người như khói sóng hoàng hôn
Dập duềnh sóng cả, nay buồn mai vui!
Buồn thì khóc, vui thì ca hát
Sáng gieo trồng, tối gặt luân lưu
Gieo không chọn giống thành hư
Đến mùa giáp hạt về Tu cửa chùa!
(3 chuông...)
Con chim khách a dua ngoài ngõ
Gió ầm ào – hỷ nộ khôn phân
Đầu trên xóm dưới vang rân
Vui đâu chúc đó, chẳng phân bãi bờ!
Chùa với Bụt cũng là của giả
Có lòng tin – Bụt hóa vàng ròng
Áo xiêm lem luốc bụi hồng
Lên chùa phủi bụi, lại trồng duyên sau!
(3 chuông...)
Thương sanh chúng trần lao một hội
Bỏ chẳng đành, giải tội không qua
Sư về thắp ngọn đèn khuya
Gọi người trên sóng lên Chùa nghe Kinh!
Chuông gióng giả – nhân tình cũng động
Lắng tai nghe rồi ngóng gần xa
Dừng tay tạo tác, hơn thua
Kéo nhau bỏ phố lên chùa tụng Kinh!
(3 chuông...)
Tu một phút sửa Tâm một phút
Tâm nọ an thì nghiệp cũng dừng
Ngày mai xuống biển, lên rừng
Bỏ tâm sát phạt, vun trồng Thiện căn!
“Có làm mới có ăn” là vậy
Có tâm Tu mới khởi duyên lành
Thện lương là của để dành
Bàn tay tạo tác cấu thành biển nhơ!
(3 chuông...)
Tu phải nhớ là Tu cho trọn
Chớ lững lơ mà uổng đường Tu
Mai ngày bóng xế trăng lu
Đuốc Tuệ soi sáng, mịt mù cũng qua!
Chẳng hương khói Bụt nhà cũng chứng
Phật trong tâm – tìm mãi đâu xa
Sư ngồi một góc, cười khà
Chúng sanh Tu hết thì ta về Trời!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)