- {{item.pageName}}
KINH MỘNG HOÀN NGUYÊN
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Cửa Thiền còn khép – hoa đà nở
Hoa nở bên hiên ấm dạ sầu
Lòng hoa như khách tình chung đó
Đợi tiếng chuông ngân Khúc Tịnh cầu!
Nếp áo năm xưa còn khép kín
Lòng đã lạnh dài như gió đông
Mùa xưa hoa ấy còn khoe sắc
Cội cũ còn trơ ngọn gió lồng!
(3 chuông...)
Hoang hoãi lòng ta như lá mục
Đợi mãi nào xanh ngọn cỏ vàng
Nguyện đem xác lá nuôi hồn đất
Cho đất hồi sinh – hóa đại ngàn!
Cõi thế dưng buồn như huyệt mộ
Hồn ta mưa gió một phương buồn
Sử thi nhạt thếch từng con chữ
Chuông mõ ngân nga – lỗi ngọn nguồn!
(3 chuông...)
Gấp sách – quay vào trong thấy Phật
Nghìn vàng trang trải mộng Như nhiên
Một nửa đời quen chưa thấu hết
Bụt nhẫn nha cười giữa chợ đông!
Thì thôi khép lại hồn vĩnh cửu
Xếp mảnh tàn y chốn bụi hồng
Cuộc thế dẫu mang hồn lữ thứ
Hơn giữa trần ai hóa kẻ ngông!
(3 chuông...)
Vó câu vọng tiếng nơi đầu sóng
Nguyệt ẩn – thềm không giấc chắng an
Thoáng trong nếp áo mùi hương cũ
Đợi mãi nghìn năm mộng đá vàng!
Thiền môn cửa khép – lòng chưa lặng
Áo vải ngậm ngùi bên gió đông
Chân bước đường quen lòng vẫn quạnh
Còn biết mơ chi chốn bụi hồng!
(3 chuông...)
Mai nữa đường xưa ta trở lại
Áo vải thong dong hướng cội nguồn
Nhẹ bước chẳng làm đau cỏ dại
Cõi Thiền tịch lặng bóng trăng suông!
văng vẳng bên tai hồi trống lệnh
Mơ hồ chuông mõ mộng Hồi quy
Thoảng trong nếp áo hương ngùi ngậm
Mưa gió – sao lòng chẳng biến di?
(3 chuông...)
Cõi ấy thềm xưa rêu vẫn phủ
Bóng ngã vời trong dặm dặm dài
Sương sau lạnh buốt hồn lữ thứ
Nguyệt ẩn, thềm không – mộng với ai!
Mang mang tiền kiếp... Hồi chuông vọng
Xác gọi Tiền thân – lạc mấy trời
Ngơ ngác đi về trong ảo ảnh
Dặm ngàn non biển vẫn đầy vơi!
(3 chuông...)
Áo gởi cành xưa chờ vóc hạc
Mộng đáo Đài mây, giấc chẳng thành
Hương cũ còn đau mùa dị phấn
Nặng lòng nghe gió chở mùa sang!
Huyền môn cửa khép – người không thấy
Sạn đạo đắng lòng khách viễn cư
Nước rót trà châm – hương chẳng dậy
Lạnh ngắt thềm đông giấc huyễn hư!
(3 chuông...)
Áo vải qua đời – cơn nắng lửa
Được cũng đau mà mất cũng đau
Buông tay – xót kẻ nơi đầu sóng
Hồn gởi về đâu chốn bể dâu!
Pháp thịnh – nhân gian mùa hạnh lạc
Đạo suy – thế thế buổi nguy nàn
Kệ kinh như sóng trôi bèo dạt
Chuông mõ ngân dài, giấc chẳng an!
(3 chuông...)
Bảo đàn vẫn đó – đêm thầm lặng
Chuông mõ còn vang Khúc vọng câu cầu
Linh tử ngân nga hồi Kinh tụng
Gọi mời khuyên nhủ khách trần lao!
Thiền môn cửa khép – lòng chăng động
Đâu muốn chen chân cõi huyễn bào
Những thương sanh chúng hồi tảo phạt
Lặng lẽ Sư vào chốn bể dâu!
(3 chuông...)
Đêm vẫn dài trôi – triều biến động
Người Tu đêm trắng, giấc nào an
Sanh chúng ngoài kia còn vọng ảo
Sao nỡ mình ta tựa Bảo đàn?
Vượt sóng phù trầm – khơi Pháp đạo
Rước kẻ phàm nhân đạo của Thiền
Ta – Khách nương nhau tìm nẻo sáng
Lối về Tịnh lạc gốc Chân truyền !...
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)