- {{item.pageName}}
KINH LÒNG TRI ƠN
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Đêm thanh vắng mưa ngoài hiên, gió dậy
Đêm u uyên nghe gió trẩy thềm không
Giấc nào an nơi vắng lặng cô phòng
Đêm biếng ngủ – bỡi lòng người vẫn nặng!
Cơn tảo phạt đất trời vang tiếng sấm
Bình yên đâu trong gió bụi nhân gian
Thân lưu vong, nhìn mưa gió liên hoàn
Đau cuộc thế – nghe sấm tràn muôn hướng!
(3 chuông...)
Đêm dương thế thắp đèn ta phiếm luận
Đời phù du sao kinh động giấc Thiền
Mõ chuông kia vẫn còn mộng an yên
Hồn với xác sao mãi còn trăn trở!
Buổi hoạn lộ mù cay đôi mắt đỏ
Giấc công hầu như nắng trở đầu non
Nắng mưa kia cứ nhuần gội, lưu liên
Cơn sống thác nào có phân nguồn cội!
(3 chuông...)
Đôi tay trắng qua phận đời nông nổi
Bài học xưa tiền kiếp đã vội quên
Chân bước đi qua lối cũ hằng quen
Lại theo dấu đường mê về ngõ cũ!
Làn mây trắng trời xa về muôn nẻo
Gió nương mây qua ngàn dặm sông hồ
Gạn đục khơi trong – gió đẩy dòng xô
Hóa thành giọt mưa trời nuôi sự sống!
(3 chuông...)
Người sao chẳng là cội nguồn luân chuyển
Chút Thiện duyên gieo mãi cũng thành rừng
Chân lánh xa ngõ lầy lội nhiễu nhương
Tay tạo tác chỉ thêm nguồn Phúc lạc!
Bàn tay trơn vén mây mù phận bạc
Tâm thiện lành chỉ thọ nhận nguồn Chơn
Lòng dặn lòng: Còn một chút Thiên lương
Nguyền giữ vẹn, chẳng làm cho phai nhạt!
(3 chuông...)
Đời bạc bẽo, chẳng vì đời mà bạc
Người bội vong chẳng vong bội với người
Đêm ba mươi ta thắp nến mà soi
Ngày nắng lửa gọi mây về cho mát!
Trả ơn đời – manh áo đời ta khoác
Yêu thương người, quán trọ náu Hành nhân
Vay Mẹ Cha nguồn da thịt máu xương
Ơn Tín chúng mười phương phò Nghiệp cả!
(3 chuông...)
Ơn Thầy Tổ dắt dìu nơi xứ lạ
Ơn Đệ Huynh nương tựa buổi hàn ôn
Ơn cội nguồn căn cốt vẫn theo chân
Ơn Cha Mẹ Ngôi Cao thầm chuyển dịch!
Ơn Xã hội rộng dung và chia sớt
Ơn tình làng nghĩa xóm buổi can qua
Ơn người thân, ơn kẻ lạ người xa
Ơn tất cả những gì ta nhận được!
(3 chuông...)
Ơn vạt cỏ nâng bàn chân ta bước
Ơn ngọn rau đồng nội buổi cơ hàn
Ơn bát cơm người xay giã, giần sàng
Ơn cánh võng dịu dàng nương giấc mỏng!
Ơn ngọn gió mát lòng cơn nắng hạn
Ơn hàng cây che bóng buổi trưa hè
Ơn cuộc đời trên mỗi bước chân qua
Ơn Xã hội, ơn Nước nhà bảo bọc!
(3 chuông...)
Ơn ngọn gió chẳng trở thành cơn lốc
Ơn mưa chiều – mây xám đuổi nhau bay
Ơn vợ chồng con cái giữa trùng vây
Nghiệp có nặng vẫn cùng ta sớm tối!
Ơn mảnh áo sờn vai ngày khốn khó
Ơn cành hoa trước ngõ dịu lòng đau
Ơn nắng chiều còn rạng góc vườn sau
Ơn ngọn nến đêm hạ tuần trăng khuyết!
(3 chuông...)
Sự hàm ơn là cội nguồn chuyển tiếp
Cho thân này, thân nữa – đến thân sau
Ta nguyện Tu – dù xác mỏi, lòng đau
Để báo đáp nghĩa ơn đời sanh dưỡng!
Người Mục Tử quên cội nguồn, Thân tướng
Hóa thân làm áo vải – nhập trần cư
Lập vườn Thiền, khai hội gốc Thanh hư
Duyên mặc khải – mõ chuông chờ chuyển tiếp!
(3 chuông...)
Ơn tri ngộ – Ta với Người một kiếp
Gặp nhau đây – làm Huynh Đệ đồng liêu
Ơn mõ chuông kinh kệ vén mây mù
Cho thế thế rõ đường Tu sau trước!
Cầu Lệnh Mẹ – Ngôi Cha nghìn muôn kiếp
Dẫn độ hồn con trẻ chốn trần lao
Nguyện thân này thân nữa – đến thân sau
Tu cho trọn – báo đền ơn viễn Ngộ!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)