- {{item.pageName}}
KINH LỤC CUNG GIÁNG BÚT (BÀI SỐ 02)
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Hồng trần bụi phủ, con ơi
Mẹ tìm con Mẹ – chân trời ráng pha
Áo xiêm lấm bụi đường xa
Vì thương con trẻ Mẹ ra loạn trường!
Sá gì trướng gấm lầu son
Thiếu con lòng Mẹ héo hon từng ngày
Gió từ muôn dặm đông đoài
Gió qua Lục phủ đọa đày Mẫu nghi!
(3 chuông...)
Lòng đau từ độ con đi
Ngẫm dòng Quan cách mà thi lục trần
Con ơi thế sự xoay giần
Đắm trong bến đục bạc phần nghe con!
Hồng trần cạm bẫy ngàn muôn
Mẹ thương con dại qua tuồng bể dâu
Áo trần thọ mệnh chẳng lâu
Bàn tay tạo tác qua cầu được chăng!
(3 chuông...)
Dừng chân đứng lại ơi con
Lắng nghe lời Mẹ cung son vọng tìm
Mây Tần dịu vợi ngàn muôn
Nhớ con Mẹ gióng hồi chuông gọi đò!
Con ơi trong đục khéo dò
Đừng sa ngõ tối lỡ đò trôi sông
Vấn vương chi nữa bụi hồng
Khéo lo bồi Đức giữa dòng nhiễu nhương!
(3 chuông...)
Xa nguồn cội lắm tai ương
Con xa Cha Mẹ muôn đường đắng cay
Mẹ buồn kể một bằng hai
Con đau – Mẹ cũng đọa đày tâm can!
Con ơi – lỗi đạo Quân Thần
Cang thường chẳng giữ, nghĩa ân chẳng tròn
Phúc Trời cho dẫu bằng non
Trăng soi ngõ hẹp – tội con đã đành!
(3 chuông...)
Cửu trùng công tội phân minh
Con Cha con Mẹ – tội tình chẳng tha
Mẫu từ thơ thẫn vào ra
Con đi đày hết… Đọa sa mất rồi!
Khi nào đứng đứng ngồi ngồi
Lệ sa thành hạt châu rơi Lệnh bào
Thiên hà sấm trổi mưa gào
Sấm vang Thành nội, sóng trào Đông Kinh!
(3 chuông...)
Trần hồng đang buổi điêu linh
Mẹ thương con mẹ tội tình ruỗi dong
Áo xưa dù nhuốm bụi hồng
Con ơi chớ để hồn không lối về!
Đêm dài lòng Mẹ tái tê
Con qua vực khổ hồn mê chẳng lìa
Danh Cha phẩm Mẹ ngôi Trời
Con đem đánh đổi – một đời lưu vong!
(3 chuông...)
Đêm trường lã ngọn thu phong
Gió len trướng gấm, sầu đong dặm ngàn
Nghĩa Cha con bỏ bên đàng
Tình Mẹ con phủi, lỡ làng thân danh!
Thương con Mẹ bỏ chẳng đành
Theo con xuống thế, năm canh lệ sầu
Má hồng đòi đoạn bể dâu
Mẹ theo con trẻ qua cầu nghiệp duyên!
(3 chuông...)
Ngậm ngùi nẻo tục đường Tiên
Hồn quen xác lạ đảo điên vọng trần
Đêm trường vẳng tiếng chuông ngân
Thương người lỡ bước sa chân chẳng về!
Con ơi chuông gọi hồn mê
Mõ kêu: Vực khổ đi về mãi chi
Cửa Thiền “Lộc phẩm chi nghi”
Con theo chân mẹ trở về non thiêng!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)