VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Kinh Nhật Tụng Vị Lai Pháp (Quyển Hai)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}

KINH DÒNG THIỀN VỊ LAI

(3 chuông – 3  mõ – lập lại 3 lần)

 

Nếu một ngày mai còn gặp lại

Tôi kể người nghe chuyện thác nguồn

Tự thuở trần gian mùa bão dậy

Đi về trong gió chướng mười phương!

Thao thức nghìn đêm – sầu viễn cố

Lạc xứ hồn đau mộng viễn trình

Nhân gian thuở ấy như nhà lửa

Điên đảo hồn linh cõi loạn trần!

(3 chuông...)

 

Nghiệp khảo, nghiệp nhồi thê thảm quá

Người khôn kẻ dại cũng lao đao

Màu tang lẫn khuất từng góc phố

Được mất nhân gian tựa huyễn bào!

Dịch bệnh vẫn lan tràn tứ phía

Chiến tranh loạn lạc cứ theo sau

Sợ chết lại đi vào cõi chết

Cư trần sao nỡ để trần hư!

(3 chuông...)

 

Mượn đất dung thân tàn phá đất

Nương nhà khởi nghiệp để nhà tan

Luân thường Đạo lý sao nỡ bỏ

Nghĩa trước Tình sau cũng dỡ dang!

Đất nước “Bốn Ngàn Năm Văn hiến”

Con Hồng cháu Lạc đã vinh danh

Tiên tổ biết bao người ngã xuống

Xương máu ngàn năm mộng đất lành!

(3 chuông...)

 

Đứng giữa nhân gian mùa bão loạn

Trách kẻ hùng anh lỗi nguyện thề

Tài cao chẳng lấp bằng biển sóng

Chí cả rồi ra mộng dã hầu!

Níu hỏi Thần quân: cơn sống mái

Binh hùng tướng mạnh chỉ cầu danh

Chân đạp đất bằng, khua tứ hải

Hùng cứ một phương – dựng lũy thành!

(3 chuông...)

 

Áo Thánh về qua thời nhiễu loạn

Sao nỡ khoanh tay tựa chiếu Thiền

Bỏ mặc chúng sinh ngày giông bão

Một trời biển gió mộng nào yên!

Trí giả Hiền nhân – cơn nước đục

Sao chẳng chung tay lóng bụi trần

Quan cách Thân vương – ngày nắng lửa

Sao chẳng cùng nhau độ chúng nhân!

(3 chuông...)

 

Lộ diệc tương tranh mà hủy diệt

Ngao cò chấp nhặt tất hư hao

Sao chẳng dìu nhau qua bể thảm

Dụng lấy tình thương lấp mạch sầu!

Thương hết một đời – Sư Áo Vải

Thao thức năm canh, dạ tủi hờn

Thế trần đã chán trò may rủi

Sư về làm bạn chốn thâm sơn!

(3 chuông...)

 

Mượn bức Phù điêu thời quá vãng

Vay mảnh Hoàng y buỗi nhiễu nhương

Che mắt nhân gian lần dấu Pháp

Dắt chúng theo sau vạn nẻo đường!

Giông bão chưa qua đầu đã bạc

Dặm khách – phù vân cũng khói sương

Tay vén mây mù qua vực khổ

Tay lần chuỗi hạt giữ lòng son!

(3 chuông...)

 

Trước mặt sau lưng đầy nạn khổ

Thương hết nhân gian – phụ chẳng đành

Sư mở Am thiền – xa thị phố

Cuốc đất trồng rau dựng đất lành!

Chuông mõ ngân nga hồi vãn độ

Hương Thiền vọng thấu tận cao xanh

Những mong thắp đuốc soi trần thế

Dẫn độ Hồn linh thoát vọng trần!

(3 chuông...)

 

Mai nếu vượt qua hồi tảo phạt

Mộng lại hoàn nguyên chốn Lạc bang

Áo vải lui vào nơi Tịnh thất

Hoa cỏ nhuần gieo khắp thế gian!

Còn lại một dòng Thiền vĩnh trụ

Hạt giống vườn Thiêng hóa đại ngàn

Vị Lai chuyển Pháp nương nguồn cội

Trời đất xưa sau cũng rỡ ràng!

(3 chuông – 3  mõ – lập lại 3 lần)

Trước
57. KINH TU MAU NGUỒN CỘI TA VỀ
Kế tiếp
59. KINH TU ĐI – DỊCH CHUYỂN MỆNH TRẦN