VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Kinh Nhật Tụng Vị Lai Pháp (Quyển Hai)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}

KINH LÒNG YÊU THƯƠNG

(3 chuông – 3  mõ – lập lại 3 lần)

 

Đừng đem cuộc đời đặt vào cửa Đạo

Chốn Thiền môn hoa cỏ cũng mong manh

Áo trắng áo đen kề cận, chẳng phân ranh

Đêm sáng tối cũng là đêm của Phật!

Tâm từ ái vẹn gìn nơi Tịnh thất

Một, hai ba – năm, sáu bảy… cũng là

Chúng sanh ngoài kia ngàn dặm bôn ba

Lạc cửa Đạo – lòng vô minh đã hẵn!

(3 chuông...)

 

Chắp nhặt làm chi cho cửa Thiền dậy sóng

Để đau lòng Cha Mẹ chốn thềm cao

Tượng gỗ sơn son cũng còn sợ mưa rào

Hồn Mục tử đâu phải là gỗ đá!

Gió tạt sân Đình – cỏ cây nghiêng ngả

Giận làm chi, cơn gió cũng vô tình

Chú ngỗng nghênh ngang xéo nát vạt rau xanh

Ngỗng đâu biết bát cơm Thiền thiếu vị!

(3 chuông...)

 

Con Mẹ con Cha mỗi người mỗi ý

Lòng Mẹ Cha chẳng thiên vị riêng ai

Đứa hư hèn bạc phúc – một thương hai

Lấy lượng cả mà bao dong, tha thứ!

Kẻ cơ nhỡ, người cùng đinh mạt lộ

Nép vào ta xin một bát cơm thừa

Ta hơn người, đừng trừ cộng so đo

Còn câu chấp, ấy tâm còn thiếu Đạo!

(3 chuông...)

 

Con cóc nghiến răng – đầu hè gió dạo

Chiếu Thiền kia bỗng chốc cũng lung lay

Mõ chuông kêu khản giọng chốn trần ai

Con sóng trẩy, nhân gian thành bể hận!

Người Mục tử hồn bi thương, đòi đoạn

Cửa Từ bi sao chẳng dưỡng tâm Từ ?

Cho con sâu cái kiến nép sân Chùa

Hạt rơi vãi ấm lòng cơn bỉ cực!

(3 chuông...)

 

Hãy thương nhau đi– khi còn có thể

Mai nén hương thắp vội cũng bằng không

Gặp nhau đây cũng duyên nghiệp tiền căn

Chớ buột thắt, kiếp sau còn nợ nữa!

Nên trân trọng, đừng miệt khinh kẻ khó

Nên bao dung, đừng chấp kẻ mọn hèn

Cõi Thiền kia hoa dại cũng đua chen

Hoa với cỏ cũng nhờ ơn mưa móc!

(3 chuông...)

 

Phật từ bi – chớ làm cho Phật khóc

Áo thân vương nên che chắn kẻ thế cô

Tình yêu thương chan rãi khắp trần lao

Thì mãn kiếp không Tu hành cũng chứng!

Gốc đạo Thánh chân truyền là “Ái mẫn”

Yêu muôn loài chẳng phân biệt thấp cao

Đem tình thương chan rải khắp trần lao

Lòng tha thứ, bao dung là lượng cả!

(3 chuông...)

 

Đêm thanh sử cũng là đêm tuyệt lộ

Ngày phong quang cũng nguồn cội lao lung

Chớ làm cơn gió dữ chốn Thiền môn

Hãy là nén hương trầm dâng tiến Phật!

Mai nắng ấm – bên cội nguồn Linh thức

Bát cơm rau ấm dạ kẻ hiền lương

Mõ chuông kia cũng còn biết hàm ơn

Đêm gióng giả vang hồi Kinh Nhật tụng!

(3 chuông...)

 

Đời mấy nả mà giận hờn cay đắng

Nay gặp nhau, mai đã biệt nhau rồi

Bóng chiều nghiêng – sau nỡ để ngày trôi

Đời dẫu lạnh, chớ để lòng khắc bạc!

Đâu phải đợi đến loan chầu, phụng chúc

Chẳng cần chi áo mão với cân đai

Lòng nhẹ nhàng thanh thản giữa trần ai

Ta với Phật như nhau – cùng hỷ lạc!...

(3 chuông – 3  mõ – lập lại 3 lần)

Trước
101. KINH NGUỒN CỘI CHIÊU AN
Kế tiếp
103. KINH TU ĐỂ TRỞ VỀ NGUỒN CỘI THIÊN LƯƠNG