- {{item.pageName}}
Trao đổi về tâm linh
** Trích Thư gởi bạn (33)
- Hỏi :
Con nhờ Cô xin giúp: Liệu con đưa ảnh Phật Thích Ca này lên Blog của con được không- Không thì con chết mất... Có lẽ con lại phải đóng trang blog đó lại thôi Cô ạ, vì Tà nó đánh con dữ quá!
Xin Cô cho con hồi âm sớm ạ!...
- Trả lời :
Tùy con thôi- Nhưng cô thấy không mấy tác dụng!
Điển Phật là "Tịnh Điển"- còn phép tà lại là "Động Phép". Cái động bao giờ cũng chiếm ưu thế hơn cái tịnh... Trong chiến đấu, đòn ra trước bao giờ cũng có sức áp đảo hơn! Vả lại- con có đọc thấy sử sách ghi Phật Thích Ca dùng phép vạn năng đánh tà bao giờ chưa?!... Dùng phép mà hoán cãi cũng còn hơi khó, chẳng khác nào ta gõ vào đá, lại muốn bật ra những âm vang...
Con thử lên mạng tìm tấm ảnh Phật Thích Ca nào đẹp và có hào quang chuyển động trên đầu thử xem, có thể "cái Động của phép Tịnh" có nhiều công năng hơn...
** Trích Thư gởi bạn (34)
Gởi các bạn của tôi- Các bạn tự đọc và nghiệm xét!
Có ai trong chúng ta học và rèn luyện nhân điện mà trở thành con quỷ dâm dục, tham lam, kiêu căng và vô đạo hay không?!...
Có chăng- đó chính là con quỷ trong ta, là chính ta. Khi được mở luân xa, rèn luyện để trở nên dõng mãnh hơn, vô tình ta đã làm sống dậy và mạnh mẽ hơn "con quỷ" trong ta, con quỷ mà bình sinh ta đè nén, kìm hãm, không cho nó "tự tung tự tác"- Vậy lỗi nầy do ai? Do thầy, Tổ hay Thánh Thần nào đó chăng?
Do ta, chính ta chứ còn ai khác nữa!!... Giống như những kẻ học thầy xong quay lại đánh cả thầy. Rồi đổ tội cho ai- Tội do con quỷ từ thầy truyền sang ta đó sao? Chúng ta phải cứ nên đem hết sự tỉnh táo ra mà suy xét, không để cho những học thuyết, tà thuyết dụ dỗ, làm cho mê mờ đi!...
** Thư bạn gởi:
Tôi vẫn chờ đợi, thấy HMLK là vội đọc ngay. Nhà ngoại cảm kể chuyện thật, chân thành và sống động. Nhân đọc bài này tôi có chuyện kể như sau: Khu nhà kính trên đất…… mà chủ là người Việt thuê trồng đủ loại rau quả cung cấp cho cộng đồng. Cô chủ bị nhiều chuyện rắc rối từ việc sản xuất đến điều hành công nhân nên trưa nào cũng quỳ ngoài vườn dưới tán cây đọc kinh "Cứu khổ", nếu hôm nào không đọc là hôm đó có chuyện chẳng lành… Mùa đông công nhân nghỉ còn lại một mình- cô chủ vẫn đến vườn, ngồi trong nhà cầu nguyện xin chư vị phù hộ, cô đọc thêm chú Đại bi thì thấy chuột chạy ầm ầm phá phách kêu chít chít gọi nhau, lại có tiếng nện xuống sàn nhà huỳnh huỵnh, bên ngoài có nhiều tiếng đập cửa như gọi tên cô... Sợ quá cô đọc kinh, niệm chú càng to thì phản ứng cũng không thua. Cô lại chuyển đọc Chú Lăng nghiêm xua đuổi ma tà thì vẫn chưa yên, chuyển đọc kinh DI ĐÀ thì thấy êm, chuột không phá mà không thấy “ai” gõ cửa gọi tên nữa…
Thưa chị Thanh Lan, như vậy có phải “ma chuột và ma người” ở đây sợ chú Lăng nghiêm và chú Đại bi chăng? Họ thích kinh Di Đà để được vãng sinh? Nhiều người đến vườn rau có cảm giác "gai người, nổi da gà", thậm chí có người lấy rau về ăn chưa trả tiền thì đêm mê bị đuổi đánh? Có phải đây là mảnh đất "ít người nhiều ma"- và ma rất dữ, khó tính?
Xin nhà ngoại cảm cho cách hóa giải để được yên ổn cho người và cây trồng phát triển bình thường, không bị tà ma ngăn cản, phá phách. Chân thành cám ơn chị rất nhiều. Cám ơn “Chia sẻ” đã post bài!
** Trích Thư gởi bạn (35)
Thưa chị!
Trong khả năng hiểu biết của mình, tôi xin phép luận đoán như sau về trường hợp của chị:
** Trong cuộc đất có nhiều phần âm- Có thể trước đây là một nghĩa trang chẳng hạn, hoặc nơi đó từng xảy ra chiến tranh, loạn lạc, có thảm sát… Nhiều vong hồn xiêu lạc chưa siêu thoát- Cũng có thể không có nhiều vong, nhưng có vài “tay anh chị”- ngang nhiên đồn trú và cho mình toàn quyền sinh sát!
Trong thế giới mà chúng ta đang sống luôn tồn tại hai loại hình, hai thế lực: Dương và âm! Cuộc sống của người âm đan xen với sự sống hiện thực. Họ cũng sinh sống y như chúng ta, có điều những hoạt động chỉ diễn ra, luân chuyển bằng “thể khí”, chỉ hiển hiện trong chiều đo của tâm linh, và chỉ những người có “tần số rung động tương ứng” mới nhìn thấy hoặc cảm ứng được!
“Trần sao âm vậy”- Sống ăn thứ gì, chết cũng khát thèm thứ đó. Có điều người âm chỉ hưởng cái khí, không hao hớt, không làm ảnh hưởng gì đến thực lộc! Chỉ với một chút tấm lòng, ta đã có thể hỗ trợ cho họ… Chi bằng “Đôi bên cùng có lợi”, ta cho họ được no, họ để yên cho ta làm ăn sinh sống- xem như “Nộp tiền bảo kê” vậy mà. Có điều là chẳng mất nhiều tiền bạc và công sức, thế thì sao chẳng phóng tâm!
Chỉ cần ta bày biện cho sạch sẽ, tươm tất các thứ, thành tâm hướng mời. Cũng không cần phải “đèn nhang bạc lễ” rình rang, khấn vọng cũng xong! Lần đầu ta cần phải cúng hai mâm: Mâm trên mời các chư vị Quan, Thần, Tướng- dưới là các âm phần trong cuộc đất, khu vườn. Mời tất cả tề tựu về ăn uống no say một bửa, xin bảo an cho trên dưới trong ngoài thãy đều được hanh thông suông sẻ, cho rau trái xanh tươi, “mua may bán đắt”… Khi có tài lộc- chúng tôi sẽ tiếp tục chiêu đãi cho các vị!
Ăn no được rồi, họ vẫn còn thiếu tiền bạc và quần áo để chi dụng. Nếu ở nơi không thể mua được tiền bạc, quần áo âm thì cũng đành vậy- Nếu có thì mỗi quý hoặc hàng năm, hàng tháng cũng nên chiêu đãi cho họ một ít!
Ở nơi nào có nhiều phần âm cư ngụ, ta nên thỉnh thoảng chiêu đãi cho họ một lần. Hoặc như người có tâm đạo, mỗi bữa cơm cũng nên mời họ ăn. Không cần nhang khói rườm rà- e mọi người chung quanh lại bảo rằng ta mê tín. Trước khi mọi người trong nhà cầm đũa, gia chủ chỉ cần kêu khấn trong tâm, mời họ ăn là được!
Tuy nhiên- nên nhớ một điều: Cần phải “ra quy định”: Ăn xong rồi phải tìm đến đền chùa miếu mạo mà nghe kinh, không được ở lại mà quấy phá trong làng trong xóm cũng như không được ở trong nhà làm cho mọi người bất an… Nếu cãi lời, cầu xin các vị chúa Quỷ vùng sở tại địa phương cho truy đuổi, xin các chư vị Quan, Thần, Tướng chung quanh làm chứng, lần sau lộc thực nhận được sẽ biến thành đất sét hết cả, không sử dụng được thứ gì!...
** Nếu là nhà ở, một cuộc đất nhỏ- thường phần âm trong nhà là “âm chủ” cuộc đất, chết đã nhiều đời, nhiều kiếp… Nay con cháu sang tay nhiều lần, không hay biết để rước đi- nên thành “hồn xiêu phách lạc”. Trong trường hợp nầy, ta phải cúng một mâm lộc thực và thật nhiều tiền bạc âm, xem như một lễ “trả tiền đất” cho chủ âm vậy! (Bài cúng nầy tôi đã viết tường tận trong HMLK tập hai- Xin bạn vui lòng vào “Google” để đọc!)
** Trích Thư gởi bạn (36)
Kính chị!!
TL đã xem 3 tấm ảnh, đã ứng biết vài việc... Nhưng muốn chắc chắn hơn, cần phải kiểm chứng lại!
TL thấy trong nhà kính có rất nhiều binh sĩ chết trận... Có thể ở đây ngày xưa là nơi đồn trú của binh lính. Sau những cuộc giao tranh lính chết rất đông! TL còn thấy cả "phe địch" cầm súng đi bên ngoài vòng rào khu đồn trú, và các vong hồn "phe bên nầy" thì bị giam lỏng, "nội bất xuất, ngoại bất nhập"!
Việc nầy có nhiều khó khăn- Bởi nơi tập trung nhiều binh lính thì có "Thần Quân binh" trực quản - Ta chỉ chiêu đãi chúng sinh mà không có cỗ lễ riêng cho các vị Thần chủ quản thì cũng không tác dụng - Bởi quyền bính nằm trong tay các vị Thần, họ trực tiếp điều quản mọi việc! Nếu chị muốn- TL có thể giúp chị: Bằng cách chị gọi điện cho TL, mất không ít thời gian (phải độ một giờ), để TL tìm hiểu lại mọi chuyện, xin phép tiếp xúc với các vị Thần đang ở tại chỗ xem họ muốn gì, cần gì... Ta giúp được họ thì họ sẽ hỗ trợ lại cho ta. Nếu chủ vườn còn duyên phúc, TL có thể xin Ơn Trên cho chuyển họ đi nơi khác!
Vấn đề cũng hơi khó khăn, vì bên ngoài còn nhiều "phe thắng trận" canh giữ vong hồn trong này... Vì thế, ta vấp phải hai thế lực đối nghịch với nhau, giúp phe nầy thì phe kia chống đối! Tuy nhiên- đây là một việc nên làm, tận nhân lực mà làm. Nếu thành công, thay vì đọc kinh Cứu khổ và Di Đà, chị sẽ độ được nhiều vong hồn siêu thoát đó!
Tùy chị thôi- Nếu muốn, chị có thể điện cho TL - Nhưng phiền chị báo trước giờ điện, để TL sẽ thu xếp công việc mà giúp chị (Vì chuyện thuộc về tâm linh, cần sự sạch sẽ của xác trần cũng như sự tỉnh táo của tâm thức, thì mọi sự mới chuẩn xác)… Cũng xin chị đừng trao số điện này cho ai- TL không thể làm những việc như thế này nhiều. Những việc liên quan đến nghiệp quả, TL bị hành dữ lắm… Chờ thư trả lời của chị!
** Trích Thư gởi bạn (37):
Mấy hôm nay TL bệnh- chưa tỉnh để viết cho chị (và cho cô N), xin thông cảm!
Ngải từ phía cô N ghê quá, nó hành TL đến kinh... Nhờ đó- TL mới viết một bài về ngải, để in vào HMLK tập Ba, nay TL gởi tặng chị và cô N để đọc thêm cho biết nhé!
TL đã hứa giúp cô N việc cúng tống tiễn và thu binh, ngày và địa điểm tùy cô ấy chọn. Giờ phải là giờ Ngọ- Lễ vật thì tùy tâm, TL chỉ góp ý chung chung vậy thôi! Tuy nhiên- phải là "chính chủ" mới cầm điện thoại liên hệ với TL được, vì là chủ "Phân phối lộc thực", chị ạ!
Nếu bên ấy không tìm được quần áo và tiền âm - thì TL sẽ hỗ trợ… TL có thể đốt hóa từ bên này, chuyển sang bên đó, không có gì khó khăn đâu chị! TL sẽ tặng ông Đạo sĩ một bộ áo dài trắng, và tiền bạc (Loại cúng chư Thiên), tặng tiền bạc âm và 100 quần áo chiêu đãi chúng sinh- Khi nào bên đó bắt đầu cúng lễ thì TL sẽ đốt bên này chuyển qua...
Chị bảo cô N nhắn cho TL biết ngày giờ cúng (Tính theo giờ VN, lúc đó sẽ là... giờ!)- Để TL chuẩn bị sẵn, gần đến giờ thì TL thay đồ dài và thắp hương xin "Tiếp Điển" để hành lễ, chủ lễ- Chị nhé!
"Tận nhân lực mới tri Thiên mệnh", chị à! Thực ra- TL chưa thấy ở đâu lại có nhiều âm vong như trong vườn của cô N... Ngoài ra- lại còn 5 âm vong của con cô ấy, lại thêm nhiều binh tướng do cô chủ động rước về nữa! Bùa với ngải có giúp được gì không, chưa biết- chỉ e "cõng rắn cắn gà nhà" thôi!
TL gởi chị và cô N bài mới viết trưa nay- chủ yếu để các bạn đọc và hiểu thêm về những tác hại đáng sợ của bùa ngải (trong ranh giới bài này- TL chỉ mới nói đến ngải thôi). Trân trọng !!...
** Trích Thư bạn gởi:
Chị Thanh Lan kính mến!
DV đã nhận bài hướng dẫn làm lễ và bài Lễ tiết của chị. Diệu Vi đã in các bài để cho N nghiên cứu và thực hiện đầy đủ. Có điều DV trình bày thêm xin chỉ bảo của chị:
- Có được phép mời thêm người đến cúng giúp cho N không. Là vì ở đây cô T sinh năm 1982 có khả năng tiếp xúc với vong hồn, vừa rồi có đến vườn rau giúp N cúng vài lần. Cô T cũng cảm nhận tại đó nhiều vong lắm mà T không đủ khả năng giúp họ…
D.V trộm nghĩ nếu được chị chỉ đạo từ xa, ở bên này lại có người hợp đồng tác chiến, như vậy có thể tốt hơn (cô T đọc bài khấn mà chị đã cho!)
Gửi kèm theo ảnh cô N chủ vườn và cô T đang đứng trong nhà kính- ảnh mới chụp! )
- Về lễ vật: có thể thay thịt quay bằng thịt gà, hoặc thịt lợn tự rán?
- Về quần áo: vì không có bán nên tự cắt lấy có được không?
Một lần nữa, chân thành cám ơn nhà ngoại cảm vì chúng sinh mà lại ra tay không ngại bị ‘‘đánh te tua". Chúng tôi trân trọng đón nhận sự cứu giúp của chị!
Kính chị - DV.
** Trích Thư bạn gởi:
Tỷ ơi!
Em không biết nói gì hơn ngoài câu: “Chị hãy khóc cho hết những phẫn uất, đau đớn… trong lòng mình, ngủ 1 giấc thật yên bình, sau đó bình tâm lại. Mọi chuyện rồi sẽ qua!”. Mỗi người ai cũng có nghiệp quả ít nhiều từ tiền kiếp đến hiện tại mà mình phải mang trên vai. Mỗi lần chị làm giúp ai điều gì, cái nghiệp đó choàng qua vai chị, chị đau đớn đủ điều nhưng nghiệp họ vẫn phải trả bằng cách này hay cách khác đến khi xong mới thôi. Em nghĩ rằng thầy trò mình cố gắng khuyến họ sớm biết đường đạo cho đúng nghĩa, thành tâm làm việc thiện, có như thế nghiệp từ từ mới mòn được. Chị H bị những trận đòn chí mạng liên tục là trả nghiệp đã gieo trong kiếp này, mặt khác phải bị khảo đảo liên tục, nếu vững vàng không mất đường đạo thì mới được “về nhà”. Bản thân em cũng vậy, phải vui vẻ cố gắng trả cho xong nghiệp, em may mắn hơn chị H ở chỗ không cảm nhận được, khi nào đòn đau quá, ngồi cầu xin các Đấng cho tâm bình an để trả dứt nghiệp, chỉ vậy thôi, từ từ em khỏe lại bình thường.
Hôm qua nghe nói chị khỏe, em & chị H mừng ghê, ai dè!...
** Trích Thư bạn gởi:
Thanh Lan thương,
DVi đọc bài xong, càng kính phục và thương TL nhiều hơn. Ôi sao là con của Trời của Phật mà lại bị "tra tấn" dữ dội thế? Người trả nghiệp không bị đọa đày bằng TL chịu đòn ? Đúng là đau đớn tột cùng của người phụ nữ không thể nói ra, thương quá TL ơi. Ông Trời sao bất công thế? Vậy thì còn ai dám xả thân cứu chúng sinh nữa hả Trời???
Mấy ngày qua N và V về thủ đô Praha dự đàn lễ Tam thời hệ niệm. Không ngờ càng chậm trễ cúng âm binh, thì càng kéo dài đọa đầy, hành hạ thân thể TL. DVi thật mắc tội với TL… DVi thúc giục N phải làm ngay ngày mai. N e ngại là ngày đầu tháng sợ ảnh hưởng đến TL, nên sớm mai N sẽ gọi điện xin TL duyệt thời gian: N sẽ làm lễ vào 12h trưa (là khoảng 5 - 6h chiều ở VN) ngày 1/4 âm (21/4 dương). Khi lễ D.Vi sẽ giúp sắp lễ và chụp ảnh để báo cáo với TL!
Tiện đây DV gửi ảnh để TL thêm tư liệu: Tháng 10 và tháng 11.2011 cô T đã làm lễ cúng các Quan (lễ Thiên quan theo sách "khoa cúng tổng hợp'' không chụp ảnh) và vài lần cúng chúng sinh vào ngày 2 và 16. Khi cúng T thấy rất nhiều vong linh kéo đến, gió ào ào, quả trên cây rụng như ném đá. Sau đó T bận, T bảo N tự cúng thì xin đài không được, N chỉ được rắc gạo muối xung quanh vườn thôi…
Sau đó N mời thầy Tenzin là người đang chủ trì chùa Mật tông phía bắc, đến lễ theo nghi thức Mật tông Tây tạng! Thầy bảo thế là xong, hàng ngày chỉ cần nghĩ đến và niệm thầm QTÂ không phải cúng gì nữa vì chưa đủ công lực mà cúng, nhiều vong linh đến thì không có lợi (có thể nguy hiểm nữa)…
Cúng buổi trưa đến chiều, xong về nhà một Phật tử VN nghỉ thì thầy bị choáng, người lạnh, bạn sợ quá phải gọi cấp cứu, khi xe đến thì thầy tỉnh và bảo không có gì!
Lễ cúng Thần tướng cũng bầy trên bàn tại nhà kính chỗ thầy Tenzin đã lễ và cúng khao binh, đặt dưới đất như T đã bầy lễ. Như vậy có được không ạ?
Xin TL cho ý kiến chỉ đạo để H kịp chuẩn bị. Lúc này ở đây là 0h30 ở VN hơn 5h sáng. DVi xin tạm dừng. Kính mong bà thầy chóng hồi phục sức khỏe để cứu độ chúng sinh.
Thân thương và kính trọng TL rất nhiều!
** Trích Thư bạn gởi:
Chào Bà Thầy kính mến!
Qua điện thoại, D.Vi được nghe Bà Thầy chỉ huy điều động 1700 thiên binh thiên tướng án khu vực vườn rau của cô N, 50 thiên binh án Đàn lễ không cho bất kỳ ai nhúng tay vào. Bố trí xong ra lệnh thu binh 42 binh sĩ phe áo xanh, 42 binh phe áo trắng- Cấp lộc thực, quần áo, tiền rồi phải trở về chốn cũ… Tiếp đến Đạo sĩ với 1857 quân nữa, lệnh cho "lưới càn khôn" thu hết rồi cung cấp lộc thực, quần áo và tiền. Các vị thần chủ quản cũng được cấp lộc thực, tiền và lệnh cho không còn ai được gây khó khăn cho vườn rau và cô chủ, xin Thần Nông giúp đỡ cho cây trái phát triển xanh tốt tiêu thụ dễ dàng..
Nghe bà thầy ra lệnh rất oai phong lẫm liệt nhưng lại nhẹ nhàng thuyết phục, đầy tình thương- Bà còn xin mẹ QÂm tưới nước Cam lồ chữa bệnh cho những vong hồn bị thương đau đớn...
Ôi nữ tướng đầy đủ đức tính BI- TRÍ- DŨNG, thật cảm phục biết bao. DV tiếc quá, không đem theo máy ghi âm, tuy rất cố nhưng chỉ nhớ được vài ý chính. DVi đang chờ mong đuợc chị kể lại trong HMLK 3.
DVi đã gửi vài ảnh chụp Đàn lễ. DVi hiểu chị chẳng cần ảnh vì có Thiên nhãn, nhưng nếu cần làm tư liệu cho độc giả thì DVi xin gửi tiếp.
Xong Đàn lễ cô N thấy người khỏe hẳn. Nhưng N vẫn lo, sắp tới về VN, tại đây liệu có thể xảy ra rắc rối gì nữa không? Xin chị nói cho cô yên lòng.
Vài dòng ghi vội cảm tưởng của Diệu Vi để cảm ơn Bà Thầy với tấm lòng Bồ tát cứu độ chúng sinh.
DVi rất mong đuọc voice, chat trên Yahoo hoặc Skype, xin TL cho cơ hội.
Kính - Diệu Vi.
** Trích Thư bạn gởi:
Thanh Lan thân thương,
Nữ tướng chỉ huy thu binh khiển tướng thật oai phong lẫm liệt, đến nay đã hồi phục sức khỏe chưa ạ? Lại còn bị ngải tấn công qua điện thoại từ "Con ngải" (N và V). Thật chẳng ngờ V cũng đưa thêm ngải gây khổ cực tới T.L- V chẳng muốn điều đó!
Mấy ngày nay V luôn suy nghĩ, tìm hiểu về Bùa, ngải, nhưng còn u mê quá. Sau khi soi xét mấy thứ gửi qua ảnh: (Sợi dây màu vàng, tượng Phật nhỏ xíu, 2 mặt đá xanh, huy hiệu "Lục tự...") và tấm ảnh chụp ảnh góc phòng của V đặt ảnh các vị P. xin T.L cho biết những vật đó có nhiễm tà? có bị yểm Ngải không? Bản thân V nữa, hiện đang bị nhiễm bùa ngải là vì sao... V quá bất ngờ, chưa hiểu ra- Xin T.L cho biết kết quả, V cám ơn rất nhiều!
Thanh Lan thân- V xin bổ sung thông tin vùng đất xung quanh vườn rau: Cách đó không xa là nghĩa trang người Do Thái. Xa hơn, cách vài cây số (tính theo đường thẳng) là khu chợ của người VN. Đầu năm 2011 vừa bị cháy- Trong chợ có ngôi niệm Phật đường cũng bị cháy trước khi cháy chợ vài tháng…
Các vị Lạt ma theo Mật tông Tây tạng đến khu chợ cháy làm lễ thì cho biết: "khi xây chợ các ông bà chưa mua đất của người âm".
Hiện nay chủ của mấy quầy hàng cũng được báo (qua giấc mơ và sang tai qua cô đồng) là những mong muốn của người âm: Cho ăn, di chuyển chỗ ngồi (ngồi trên đầu họ) và hình ảnh của cuộc chiến từ xa xưa.....
Sau khi làm lễ, N chưa thấy có gì xảy ra. Mấy lần lễ trước xảy ra ''sự cố" ngay… N rất mừng chắc là yên ổn rồi, nhưng vẫn lo trong những ngày vắng mặt liệu có gì bất trắc xảy ra không?.
Nếu bạn cần tư liệu, biết đến đâu V sẽ cung cấp.
Chúc T.L khỏe, xin hồi âm. V cám ơn T.L rất nhiều!
** Trích Thư gởi bạn (39)
...Hôm nay TL mới khỏe được một chút, vừa định viết thư cho chị thì nhận thư!... Biết chị mong hồi âm của TL- Nhưng... vừa mở thư của chị ra, thoạt nhìn vào mấy tấm ảnh, TL đã nghe ngải nó nhập vô người rần rần, ghê quá- Thế là... mới hơi bớt bớt, lại trở lại - Đành để im đó mấy hôm nay! Ngay tấm ảnh đầu tiên trong phòng của chị- TL đã nghe ngải báo rất nhiều ở đó... Khi nó nhập vào người, thì lên cơn ngứa dội lung tung, đâu còn định thần được để mà tìm hiểu về tấm thứ hai, thứ ba...
Điều lạ là ngải ở phía chị với cô N là... cùng một loại- có nghĩa là... một gốc! TL nói vậy- chị có hiểu không? Có nghĩa là ngải này xuất phát từ nơi mà cả chị và cô N từng tìm tới! TL đã thử mở ảnh ra nhìn lại 3 lần, cả 3 lần- chưa kịp trụ thần tìm hiểu là ngải với binh bùa đã nhập vào người đánh phá ngay tức thời... sợ thật! Vì thế- đến tận giờ phút nầy TL vẫn chưa tìm biết được gì. Nói "hú họa", hoặc tiên đoán khi chưa đủ dữ kiện thì không nên, Chị ạ !
Thế nhưng- chuyện về cái chợ bị cháy, vừa đọc là TL đã ứng thấy ngay một vị Chúa Quỷ đang đứng ngay cửa chợ... Như vậy nơi đó từ nhiều đời trước có thể là một nghĩa trang chôn xác người, hoặc chỗ đó đã từng bị thảm sát, chết rất nhiều (y như trong vườn nhà cô N vậy)! Giải quyết chuyện nầy, kể cũng không khó - chị ạ! Theo TL nghĩ thì: Trước tiên phải làm lễ "chiêu hồn" để chiêu tập vong linh- Xong ta xin tiếp xúc với các vị Chúa quỷ để xin họ cho xây một ngôi miếu nhỏ (ở một góc sạch sẽ nào đó trong khu chợ). Nói là xây chứ thực ra chỉ tượng trưng: một cái miếu nhỏ xíu, độ chừng trên dưới một mét vuông thôi...
Rồi ta làm lễ quy tập vong hồn vào đó ở, mỗi ngày tùy hỉ bà con trong chợ, ai có lòng tin thì dâng cúng lộc thực- Mỗi tháng chị em tiểu thương lại chiêu đãi âm phần một lần (cũng là "tùy tâm"- ai không tin thì âm phá không cho buôn bán, vậy thôi)! Cho họ ăn đủ thì họ không phá khuấy nữa, điều đó đã chắc...
Cốt nhục của họ còn nguyên đó (Ta sẽ nghĩ vậy)- Vấn đề là ta phải biết cách "chiêu tập vong linh", đưa họ rời bỏ cốt nhục của mình! Thỉnh thoảng- chị với cô N "có lòng" thì cũng nên cúng chiêu đãi âm phần như cũ, gọi cho TL để TL cho "Nhân lộc thực", hoặc chị thử đọc kinh Phép "Mông sơn thí thực", thử xem có nhân lộc thực được không- Để chiêu đãi cho nghĩa trang người Do Thái- Dân tộc Do Thái họ bị tàn sát mà chết, thảm thương lắm chị à!...
Tuy rằng nơi chị ở là đất nước khác VN- chị có thể nghĩ rằng các vong hồn họ không nói tiếng Việt như ta. Thế nhưng khi ta nhận Điển thì có thể tiếp xúc với linh hồn bẳng tư tưởng mà chị!
Từ từ- TL sẽ xin Ơn Trên cho "Siêu độ vong hồn" - Nếu được chấp thuận, mình sẽ đưa họ đi đầu thai chuyển kiếp! Tất cả mọi việc làm tự nguyện nào đem đến an bình, nhẹ nhàng cho tha nhân- đều là "Phật sự" cả đó, chị!...
"Tu" phải đi đôi với "Hành"- Tu mà không hành chẳng khác nào làm lễ rầm rộ, hô hào khẩu hiệu mà chẳng thực hiện, liệu có ích gì?! Lúc nào rỗi, chị chụp giúp vài tấm ảnh về khu chợ đó, cũng như khu nghĩa trang người Do Thái- để TL sẽ "chiêu đãi" lộc thực cho họ vào những ngày TL cúng ở bên nầy, nghe chị... chỉ cần có tấm ảnh minh họa, là TL sẽ đưa được lộc thực đến tận nơi thôi! Có người hỏi TL: "Sao cô không lo cứu chiến sĩ của mình, lo chi đến binh sĩ của nước khác như vậy?"- TL đã trả lời :"Phật dạy rằng: "Không có giai cấp khi máu người cùng đỏ- không có phân biệt khi nước mắt người cùng mặn"! Lúc còn sống người ta gieo nhiều nghiệp chướng mà không biết, bởi còn bị màn vô minh che phủ. Chết rồi có hối cũng muộn... Người sống còn phân biệt đối xử, chết rồi vùi sâu dưới ba tấc đất như nhau, còn phân biệt gì nữa !"...
Trở lại chuyện ngôi chợ- Theo ý TL là khi muốn xây dựng lại, ta nên cúng khấn xin phép, lễ lạc cho đàng hoàng. Xây xong sẽ lựa ngày "khai trương lại", hùn hạp với nhau cúng khai trương lớn, lễ vật chính là một con heo quay (Chưa nói đến lễ phụ để chiêu đãi âm hồn). Chị em ta biết đường Đạo- Không thích cúng bái lễ mặn! Thế nhưng "đáo giang tùy khúc"- Các vị Quan, Thần, Tướng không ăn chay- ta cúng mặn họ không ăn, họ phá khuấy còn dữ hơn nữa...
Sẵn viết cho chị- TL viết luôn, để rồi chuyển vào HMLK tập Ba một thể, cho mọi người cùng đọc và "rút kinh nghiệm", chị nhé!
TL ngưng đây- Chúc chị bình an trong Tâm Phật!!
** Trích Thư bạn gởi:
Vào 08:05 Ngày 28 tháng 4 năm 2012
Kính chào bà Thầy!
Đọc kỹ thư của T.L, có điều cho mình suy nghĩ mông lung mãi: Đó là năng lượng bùa ngải từ 3 tấm ảnh đã làm T.L choáng váng. Không biết có nên làm khổ T.L nữa không, thật sự là V không đành lòng. Nhưng vì muốn giải tỏa khúc mắc, mà chả biết hỏi ai, nên một lần nữa xin T.L xem ảnh (gửi kèm) và cho V biết: "Những vị này có phải là nguồn phát ra tà ngải mà V và N cùng nhận?" Rồi V sẽ giải trình để T.L có thêm dữ kiện. Xin T.L không đưa ảnh lên sách. (vì V chưa xin phép người trong ảnh, đó chỉ là tư liệu gửi riêng bà thầy thôi ạ.)
Xin T.L giữ kín tên người và địa danh- vì V đang sống trong cộng đồng người VN (sự thật không phải lúc nào cũng được công bố, nhất là Tâm linh) T.L hiểu cho V nhé!
Từ sau khi chợ cháy Phật tử và ban quản lý đã làm nhiều cho phần âm: Mời các vị Hòa thượng, Đại đức, Lạt ma, đến lập đàn cầu siêu, và mông sơn thí thực thì cúng thường xuyên… Chỉ sau tám tháng chợ được tái thiết trên nền cháy, khi động thổ, khai trương đều có mời sư sãi cúng lễ đầy đủ lộc thực, tiền vàng (mã).
Những gợi ý để hóa giải vong linh mà T.L chỉ bảo, rất cần phải làm, V xin ghi nhận và tìm cách chuyển tới ban quản lý chợ. Vâng, V sẽ gửi ảnh để T.L chiêu đãi lộc thực cho vong linh nữa, được thế chúng sinh no đủ sẽ cho cư dân yên ổn, may mắn quá!...
**Trích Thư gởi bạn (40)
Cho dù có chần chừ- cũng phải đối diện với nó một lần thôi...
Vừa nhận thư kèm ảnh chị gởi- TL "ngay lập tức" bị nó đánh: Đang ngồi trước máy vi tính, TL nổi lên cơn ngứa ở dưới, và lỗ tai lại xói lên, ngứa và đau rít từng luồng vào tận bên trong... Tà nó chụp cứng vô đầu, khiến đầu lên cơn nhức, từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, sau hai lần TL thiền định để giải mới hết! Chuyện cô N- xem như TL trả nghiệp vừa xong - hai lỗ tai hết ngứa và nhức, phần ngải ăn trên cổ, vai cũng hết- và... cái ngứa ở bên dưới cũng tạm ổn! Thế mà vừa nhận thư chị, mở ra là bị lại y như cũ- Giống y cái "chiêu" từ phía cô N. qua mấy hôm trước, chẳng sai chạy vào đâu… TL chịu hai ngày nay rồi, tự nghĩ: Không còn cách nào khác hơn là "Đối diện" sự việc một lần cho xong... để rồi delete những tấm ảnh khỏi máy thì mới yên ổn!
Trong tấm ảnh chụp tập thể chị vừa gởi không có, mà nó đến từ trong căn phòng chị chụp tấm ảnh có cái kệ sách, và từ trong ảnh chụp mấy mặt dây chuyền hình tượng Phật- Có phải mấy thứ nầy chị để trong tủ sách hay không? Nếu không thì trong kệ sách có thứ gì chị thỉnh về từ cùng một chỗ với mấy cái có trong ảnh chụp các mặt Phật... Cả hai mẹ con TL đều quỵ, không phải chỉ một... Bé Chi hai ngày nay kêu đau đầu, TL cứ tưởng cháu đi học về bị trúng mưa- ai ngờ đến sáng nay thì cháu nằm mê mê trên giường!
Con bé là Linh căn, mỗi khi có tà âm lớn vô người là kêu nhức đầu, đau bụng- và nằm mê mê cả buổi... Đến lúc TL giải ra, có khi 2, 3 lần mới khỏi - khi hết thì trở lại hoạt bát bình thường, không hề có triệu chứng bệnh. Cũng như chỉ giải tà ra khỏi là hết, không phải thuốc men gì... "Bứt dây thì động rừng" là vậy- chị ạ! Tà nó luôn lo sợ và cảnh giác trước các thế lực chánh. Vừa thoáng nhìn thấy, cảm nghe là nó ra tay "động thủ", đánh úp mình trước... Mặc dù TL có bao giờ đánh phá ai đâu! Chị cũng đừng quá lo lắng - Ngải hoặc bùa cũng chẳng làm gì chị đâu- có chăng là các vị Thầy họ đưa vào mình để "giữ người" vậy thôi... Trừ khi mình bị họ thư ếm thì mới có hại!
Viết thư cho chị xong- TL sẽ delete mấy tấm ảnh đi, xong đẩy hết tà khí ra thì ổn... Kinh lắm, chị chưa biết đó thôi- Khi trong thư của ai đó có tà phép, TL vừa mở ra là máy báo có virus, mở lại lần hai, lần ba cũng báo y như vậy... Nếu trong máy có lưu trữ (Ví dụ như TL đang giữ mấy tấm ảnh cũ chị gởi chẳng hạn). Thì khi TL lên mạng, mạng sẽ bị mat liên tục. Đó là chuyện của mấy hôm nay...
Thôi TL ngưng đây. Cô N về VN mấy hôm rồi, có liên hệ với chị không? Chẳng biết tình hình của cô ấy có ổn hay không nữa. Nếu cổ có nhắn về, chị bảo: Có gì bất ổn thì điện cho TL, để xem có hỗ trợ được gì không, chị nhé !...
** Trích Thư gởi bạn (41)
Kính Chị!
TL bị ngải đánh mất 3 ngày- Sáng nay vừa hết, mới trở lại bình thường được có... một buổi sáng! Vừa đọc xong mấy dòng của chị- TL phát lên đau bụng dữ dội, đau đến không chịu được- vào WC trút ra hết thì đỡ một chút, song nó lại phát lên ngứa y như cũ, và bị bế tim, khó thở!...
Kinh khủng quá, chị ơi!... Lạ một điều là chỉ khi đọc thư từ chị gởi, những lá thư TL chuyển tiếp có tên chị vẫn không hề gì... "Chia sẻ" cũng là người có năng lực cảm ứng về tâm linh, bảo :"Con đọc thư cô GV sao bị nhức đầu dữ hai ngày nay, và bị ngứa ngáy cả người kỳ vậy cô?"- Chị thử lên mạng hỏi "Chia sẻ" xem có phải như vậy không?
Lúc nào rỗi, chị chụp toàn cảnh khu nghĩa trang người Do thái gởi sang cho TL- Đến Rằm này là ngày Phật Đản, chị em NĐ sẽ cúng Phật và chiêu đãi cô hồn thêm lần nữa... Đau thì đau- nhưng giúp được mà không giúp thì lòng cũng nặng nề lắm, phải không chị?!
Nếu chị thương TL- Mỗi tối trước khi ngồi thiền định hoặc niệm Phật, chị khấn khứa, trần tình cùng các "Chư vị" chủ quản binh, bùa, ngải hiện đang trú ngụ trong nhà chị, rằng: "Cô Lan chỉ giúp chúng tôi "vô điều kiện", không can thiệp vào chuyện riêng của các vị cũng như của chúng tôi... Nếu các vị cứ theo đánh phá cô L như thế, là "có tội" với Trời Phật, với các Đấng chủ quản của các vị đó! Tôi đã một lòng tin theo thầy Tổ và "người đại diện" của các vị, thì tôi mong rằng các vị hành xử cho xứng đáng là người "quang minh chính đại", theo đúng Chánh pháp, để chúng tôi còn có lòng tin mà theo thầy học đạo!"
Trân trọng!!...
** Trích Thư gởi bạn (42)
Chào bạn!
Xin lỗi vì hồi âm thư trễ muộn... Mấy hôm rồi TL bệnh- Những lúc như vậy thì buồn chán lắm, nên chẳng biết trả lời sao về ý muốn "vô cùng tốt đẹp" của bạn - Cũng như tấm lòng ưu ái của những người bạn của bạn ở trong này, đã có nhã ý tìm đến nhà thăm TL… Thường thì như vậy: "Đồng thanh tương ứng. Đồng khí tương cầu!"- Nếu không có chút duyên, chẳng ai bận lòng tìm đến, phải không bạn?
Đã thường: "Có duyên thì có nợ"- Với mỗi người như vậy, TL đều vướng bận- không ít thì nhiều... Ít hay nhiều, cũng đều là cái giá mà TL phải có để "Trang trải nợ nhân sinh"!... Chính vì "nợ nhân sinh" trả hoài không hết, mà TL lúc nào cũng bất ổn và đau...
Mỗi người đến nhà đều mang theo một loại "Khí" khác nhau, một "Định nghiệp" cũng khác nhau- và đằng sau mỗi người là "xâu chuỗi" nghiệp duyên trì kéo, là những hồn oan tông tổ, nghiệp nhà... Trở giấc thiên thu, giật mình réo gọi- Tiếng kêu gọi than van ấy làm TL chạnh lòng, và sự chạnh lòng ấy không chỉ đơn giản là một chút ủi an rồi thôi... Trong HMLK tập hai- TL đã viết bốn câu thơ của NCP (Thiếu tướng Tiến sĩ- Chủ nhiệm bộ môn Cận Tâm lý- TT Phát triển Tiềm Năng)- Người đã hết lòng hỗ trợ cho chúng tôi trong những ngày gian khó, đã viết:
"Một suối Giải Oan bé cỏn con
Muôn vàn oan khuất vẫn đang còn
Giải được oan không- ơi suối nhỏ?
Đó đây- da diết tiếng kêu oan!..."
Một viên Tướng lại có tấm lòng nhân hậu dường ấy- Thì chúng ta, những thường nhân- một chút chạnh lòng sao chẳng... Vì thế mà TL cứ thấy mình mãi nợ, mãi đau...
Các bạn không thể đến gặp TL được đâu- Vì "Trạm trung chuyển" đã có lệnh đóng cửa mất rồi!... Nói cho vui thôi nghe- trạm trung chuyển là... nhà của má TL đó! Lâu nay trốn trong nhà, cửa ngoài khóa kín mít- TL trốn mọi người còn hơn "trốn nợ" nữa kìa! Bởi... "sức cùng lực cạn" mất rồi!
TL đã gởi ra HN tặng cho bạn hai quyển HMLK, Hai đĩa CD Sách đọc và một xấp tài liệu về "Cách cúng lễ khoa học, hiệu quả và ít tốn kém nhất"- Để cảm tạ lòng quan tâm của các bạn! Chuyện các bạn muốn in ấn, sao chép để tặng mọi người, thì cứ!
Những Tập tài liệu này là quá trình nghiên cứu, tìm hiểu và thực nghiệm của TL trong suốt 25 năm qua, tất cả đều là "Người thật việc thật". Tên tuổi, địa chỉ, ngày tháng và vụ việc đều có lưu trữ đàng hoàng... TT Tiềm Năng HN và SG đã cho người nghiên cứu và xác nhận sự việc!
Một lần nữa- xin cảm ơn tấm lòng quan tâm của các bạn!!
Trân trọng!
** Trích Thư gởi bạn (43)
…Có hai loại niềm tin về tín ngưỡng: Chánh tín và Mê tín!
** CHÁNH TÍN:
Là niềm tin sáng suốt, kết hợp giữa lý trí và tâm linh!
Con người ta còn nhiều vô minh- nên niềm tin chỉ có về mặt tâm linh thường thiếu sự tỉnh táo, dẫn đến mê mờ tâm thức, bị quyến rũ bởi sự hào nhoáng của phép tà!
Trước khi muốn tin theo một tôn giáo, một nhánh đạo nào đó- ta nên cẩn trọng theo dõi, tìm hiểu trong một thời gian. Đứng xa xa mà trông, đừng có vội vàng nhập cuộc… Lấy tâm lý “khách quan” mà xét, cố gắng vận dụng tai nghe, mắt thấy và lý trí phán đoán- đương nhiên vẫn cần có cái tâm cảm nhận!
Tốt nhất nên “Nhĩ mục quan chiêm”- đứng ngoài mà trông là hay nhất! Nếu ta vội vàng nhập cuộc, e bị lôi kéo vào “dòng chảy”, đến khi giật mình ngoảnh lại, cũng khó mà tìm được lối ra…
** MÊ TÍN:
Là tin một cách u mê, thiếu suy xét- tin bằng cái tâm hư vọng. Bị lôi kéo, quyến rũ bởi “hấp lực”của bên ngoài- chỉ biết “chạy theo” một cách u mê mà không kịp cân phân, toan tính…
Thường mê tín phát sinh từ tà phép hoặc thần lực của một người hoặc một nhóm. Được quảng cáo, phô trương hoặc truyền miệng, rỉ tai từ ai đó, từ “nhân vật” nào đó- được “đồn thổi” cho trở nên ly kỳ, huyễn hoặc hơn!...
Con người bình thường vốn nặng về trần xác, quen chiều theo thị dục, thích những gì mà giác quan cảm nhận được- nên dễ tin theo… Mê tín được dựng nên bởi sự hoành tráng, “hùng hùng cũ cũ”, oai phong lẫm lẫm của phép thuật tinh vi cộng với những “phương tiện” hỗ trợ- Làm cho người ta tin vào sự ân cứu, cứu rỗi… Mà quên mất một điều: Không ai đủ tư cách ban phát những gì mà ta không đáng được! Có nghĩa là mọi sự hình thành, tồn tại, phát triển hay diệt vong đều do chuyển vận của vô thường- nói một cách dễ hiểu là “Định số”!
Mẹ Diêu Trì thường giảng rằng: “Ta không có gì để “cho không” con cả! Nếu con có hoạn nạn, tật ách tới kêu cầu ta cứu- Ta phải xét xem từ rày về hậu con còn lộc phước hay không. Nếu còn thì ta đem nó mà chan rải, đánh đổi cho con, bằng tận phước thì có là Thượng Đế cũng bất lực!”…
Khi phúc đức không còn, thì người ta đi vào cái vận “hoại diệt” của quy luật “Thành- Trụ- Hoại- Không”. Ví như kẻ chết đuối giữa biển khơi, trông bốn bên không có một cánh buồm… Thì cho dẫu có kêu tận trời cao thăm thẳm kia, cũng chẳng có một quyền năng nào ra tay ứng cứu cho đặng!