- {{item.pageName}}
Phương pháp điều trị bệnh
Cùng học một thầy, cùng ra một lớp- Thế nhưng cung cách của mỗi người có khác nhau. Tùy theo sự suy nghĩ, tính toán để tìm ra cách thức điều trị sao cho mau chóng đạt được kết quả như ý!
Người thầy chữa Nhân điện như vị tướng điều binh- cùng một trận mạc, mỗi vị dụng binh một cách: Tiến thẳng, đánh nhanh đánh mạnh, “xáp lá cà” hay “đánh bọc vòng”, bao vây- chẻ nhỏ địch quân ra mà đánh… Điều nầy cần sự theo dõi, nghiên cứu rút kinh nghiệm của mỗi người! Nguyên tắc của thầy là vậy- nếu ta cứ tuân theo một cách máy móc cũng không nên- vì “cơ địa” mỗi người một khác, diễn biến của bệnh cũng đủ dạng bất thường!...
Có người cần “tiến công ráo riết”, nhưng cũng có người phải áp dụng sách lược “mưa dầm thấm đất” - Vấn đề là ta phải tỉnh táo khi lựa chọn phương thức điều trị cho hợp lý… Tôi quan niệm theo phương pháp Đông y là chính: Tả con, bổ mẹ- “Vừa đánh vừa xoa”- Hoặc “liên hoàn giáp công”, đánh luôn cả con lẫn mẹ… (Là nói cho vui, để bạn đọc đỡ ngán vậy mà!)
Giờ tôi liệt kê một số bệnh chứng đơn giản cũng như phức tạp, để bạn đọc biết thêm về phương pháp điều trị của chúng tôi nghe:
A/ Bệnh cảm cúm thông thường:
Xem vậy mà nhiều công đoạn nhất, nếu muốn tiêu diệt nhanh gọn vi khuẩn cúm- ta cần dùng phương pháp “vừa đánh vừa xoa”, chia nhỏ, xé lẻ ra mà đánh:
- Trước tiên, cho điện vào Luân xa 07 (huyệt Bách hội) là LX chủ lực, chuyển cho điện dẫn lưu khí huyết trong toàn cơ thể.
- Sau đó trục vi khuẩn từ trong hai lá phổi, cho điện làm ấm phổi.
- Cho nước sát trùng nhân điện vào triệt tiêu vi khuẩn trong khoang mũi.
- Nếu BN có sổ mũi thì cho điện làm khô mũi, thông mũi, chống phù nề.
- Diệt khuẩn trong khoang miệng, nếu có viêm họng thì cho điện làm mát, điện sát trùng và hạ nhiệt, ngừa ho.
- Nếu BN đã ho nhiều, ta nên tăng lực trợ đẩy vi khuẩn ra khỏi phổi, sau đó mới cầm ho.
- Thường hàn khí tập kết ở vùng dọc cột sống lưng - nên người bệnh thường đau nhừ người, nhất là vùng lưng (phần cũng vì vùng cột sống tập trung các loại thần kinh cảm ứng và dẫn truyền ). Vì thế ta cho điện rút hàn khí dọc theo cột sống, xong cho điện làm ấm toàn bộ phần lưng, BN sẽ thấy “nhẹ người” rất nhanh, tương tự như dùng phương pháp xông cảm!
- Nếu cảm độ hơn 3 ngày, có hiện tượng phù nề, viêm phế quản- BN sẽ nghe sốt ngầy ngật, khó thở hoặc tức thở, ho có đờm đặc. Là bệnh đã chuyển sang viêm phế quản. Ta cần kháng viêm, triệt tiêu vi khuẩn và đẩy nó ra ngoài theo đường thở- Sau đó cho điện làm ấm huyệt Dũng tuyền dưới gan bàn chân (là huyệt dẫn lưu đến phổi).
- Thường bệnh cảm cúm nếu không kịp đều trị, vi trùng sẽ xâm nhập vào phổi rất nhanh, làm ta bị viêm phế quản- theo đường dẫn lưu không khí của khoang mũi. Theo kinh nghiệm nghiên cứu của tôi thì khi bị cảm cúm, ta lấy hai ngón tay cái và trỏ ấn vào hai huyệt Toán trúc sẽ nghe đau thốn- Cho điện vào hai huyệt đó (ở chính giữa mỗi bên chân mày). Rút vi khuẩn, chuyển thành năng lượng đẩy ra ngoài, bệnh khắc thuyên giảm…
B/ Bệnh Viêm xoang:
Đầu tiên là viêm xoang mũi, nếu ta lơ là điều trị, bệnh sẽ trở thành mãn tính- vi khuẩn ăn lan vào xoang trán, xoang sàng, xoang bướm… Khi bệnh vào tới đây, ta gọi là “viêm đa xoang”! Xoang bướm là xoang kín, vi khuẩn vào tận đây rất khó điều trị. Khi bệnh bùng phát, ta phải đến BV nạo xoang, rút mủ. Lúc nầy thì phương pháp nhân điện hữu dụng hơn - Vì ta có thể cho điện triệt tiêu vi khuẩn tại chỗ và đẩy nó từ trong xoang bướm dần dần ra bên ngoài…
- Trước tiên ta cho nước sát trùng nhân điện đi vào khoang mũi. Vào xoang mũi, xoang sàn, xoang trán, cuối cùng tới xoang bướm. Cho điện rút nước sát trùng ra, mang theo cả xác chết của vi khuẩn, xong ta mới cho điện làm ấm, thông xoang, giảm phù nề, thông đường thở. Khi viêm nhiễm, ta thường bị phù nề niêm mạc mũi và các lỗ xoang, dẫn đến khó thở, nghẹt mũi… Tình trạng phù nề càng cao thì ổ viêm lại càng trầm trọng, lúc nầy dịch nhầy đông đặc, xuống cổ họng hoặc ra ngoài theo đường mũi, làm cho BN đau nhức và sốt cao!
- Viêm đa xoang là bệnh diễn biến nặng và khó điều trị nhất, có khi tôi phải chữa đến hơn nửa tháng mới khỏi. Viêm mũi đơn thuần thì nhanh hơn- chỉ 4, 5 ngày là hết!
C / Bệnh viêm khớp:
Viêm khớp, theo tôi thì có nhiều dạng: Viêm do hàn, do nhiệt- do thoái hóa, nhiễm trùng khớp hoặc suy giảm chức năng, bị viêm túi hoạt dịch, màng hoạt dịch (chất nhầy)… chung quy tóm gọn vào 2 dạng chính: Viêm do hàn và viêm do nhiệt!
Viêm do hàn là loại viêm thầm lặng: BN bị đau nhức “lâm râm” hoặc dữ dội, không biểu hiện ra bên ngoài, ít làm sốt… Viêm do nhiệt trái lại gây sốt ngầy ngật trong người, nói chung là có 4 biểu hiện chính: Sưng, nóng, đỏ, đau!
1/ Nếu viêm do hàn: Ta khuyên BN nên đi “chân cách đất”- có nghĩa là luôn mang dép, dù trong nhà hay ở ngoài đường... Nếu chân tiếp xúc với hàn khí trong đất, bệnh sẽ rất khó chữa hoặc chữa hết rồi lại tái!
- Cho điện trục hàn khí, làm ấm, cắt cơn đau và dẫn lưu khí huyết!
Đông y quan niệm: “Thông tất bất thống”- Viêm làm cho khí huyết bị ngưng trệ, nên sinh ra đau nhức. Khí huyết lưu thông được thì hết đau!
2/ Nếu viêm do nhiệt: Ta đưa điện làm hạ nhiệt tại chỗ, triệt tiêu vi khuẩn (nếu có). Sau đó rút viêm, làm giảm đau và dẫn lưu khí huyết!
Có một phương “cấp cứu” rất hay mà thầy Hải Thượng Lãng Ông đã dạy tôi: Dùng trà để chườm lên chỗ đau! - Cách này tôi đã chỉ cho nhiều người sử dụng từ 20 năm nay, công hiệu rất tốt!
- Ta mua trà (loại chè mộc không hương- loại rẻ tiền nhất): Dùng một nắm cứng cho vào một cái chén hoặc ly cốc, nấu nước sôi chế vào để rửa trà, xong đổ đi- cho vào một muỗng cà phê gạt muối, ta đổ nước sôi vừa đầy “xâm xấp” xong đậy kín như hãm trà để uống. Độ chừng 5, 7 phút ta lấy ra, bọc vào trong một miếng vải hoặc khăn đem chườm vào chỗ đau. Độ nóng cần phải cao thì mới có tác dụng- Đông y gọi là “Bỏng độ 2”- có nghĩa là nóng đỏ da mà không bị phỏng!
- Khi chườm trà, nếu nóng quá thì ta lấy ra, chuyển sang chỗ khác. Dùng túm trà mát xa dọc theo chỗ đau, từ trên kéo xuống để khí huyết được lưu thông…
Theo Thầy Hải Thượng thì trà và muối là hai “dẫn chất” tuyệt vời nhất để giảm đau và kháng viêm - Ta có thể dùng trong hầu hết các trường hợp đau nhức, viêm sưng vì nhiễm trùng hoặc sang chấn: Bong gân, bầm máu, tụ máu…vv… Nếu bị dị ứng ngoài da với muối, ta dùng trà không cũng được!
Mỗi ngày ta chườm hai lần sáng và tối, sau mỗi đợt- sẽ thấy cơn đau giảm đi rõ rệt và cảm giác rất là “dễ chịu... Trà lại không có độc, dễ tương hợp với hầu hết mọi người!
D/ Bệnh viêm Dạ dày:
Nói chung- viêm dạ dày là loại bệnh có nhiều bệnh chứng nhất so với các cơ quan khác: Viêm loét dạ dày tá tràng- rối loạn tiêu hóa, viêm ruột kết, viêm hang vị, hở môn vị, chứng trào ngược dạ dày, viêm đại tràng… Nói chung- bộ tiêu hóa có nhiều cơ quan liên đới, mỗi sự bất ổn của phần riêng lẽ đều ảnh hưởng đến quá trình vận hành chung!
Các loại bệnh về bộ phận tiêu hóa còn phân ra ba bệnh chứng: Viêm do hàn, do nhiệt- và do vi khuẩn … Tôi vốn không phải là một người có trình độ chuyên môn về y học, thế nên nếu trong quá trình “thuyết minh” có gì sai sót, xin quý vị “chuyên sâu” vui lòng bỏ lỗi cho- bởi tôi là người “làm giỏi mà nói dở” xưa nay!...
Khi điều trị, tôi cho điện thăm khám trước- xong qua tìm hiểu thêm về môi trường làm việc, ăn uống và sinh hoạt của bệnh nhân để thêm yếu tố đánh giá: Bệnh do hàn, do nhiệt, do rối loạn hay do bị trúng thực… Tức là bệnh cấp tính hay mãn tính! Đau do hàn, do nhiệt hay rối loạn chức năng- đa số ở người có “cơ địa dị ứng”, Những bệnh thuộc dạng nầy đều khó chữa hết trong một vài ngày, vì cần chỉnh sửa ở… hệ thần kinh !
Bệnh cấp tính như trúng thực, trúng gió độc- có đau bụng quằn quại, nôn ói, tiêu chảy hoặc không… dễ chữa hơn nhiều. Sau khi thăm khám, tìm hiểu bệnh chứng- tôi mới bắt đầu điều trị !
- Trước tiên cho điện đi suốt vào đường ruột từ cổ họng xuống dạ dày, ruột non, ruột già để triệt tiêu vi khuẩn- Sau đó tùy theo bệnh do hàn hoặc nhiệt mà ta cho điện làm ấm hoặc hạ nhiệt...
- Cắt cơn đau, cho điện làm bình ổn môi trường, tái lập quá trình hoạt động của hệ tiêu hóa.
- Chặn nôn ói, cầm tiêu chảy (nếu có)…
- Nếu bệnh nhân bị tiêu chảy do trúng thực, ta không nên cầm vội, mà cho trục vi khuẩn đẩy ra theo đường phân, BN sẽ còn đi cầu trong một, hai lần nữa mới cầm hẳn!
- Nếu BN bị bón nhiều, khó đi cầu- ta cho điện giữ nước, thẩm thấu nước vào làm mềm phân, rồi cho đẩy ra ngoài... Sau khi thực hiện đủ các công đoạn, tôi có thể biết bệnh chuyển được hay không sau lần điều trị đầu tiên- khi kiểm tra phân có ra nhẹ nhàng hay khó, cũng như tiêu chảy có cầm được ngay hay vẫn còn… lai rai !
Nói thì nghe rất khó tin, nhưng với người chuyên việc như chúng tôi thì lại rõ ràng như một với một là hai vậy! Chỉ cần kiểm tra, theo dõi qua điện thoại- tôi có thể nhìn thấy phân chuyển ra như thế nào, thường thì hôm sau BN sẽ báo kết quả y như thăm khám!
Tuy nhiên- bệnh về đường ruột là loại bệnh dễ tái nhiễm, tùy theo cơ địa. Một người có “cơ địa dễ kích ứng” sẽ thường xuyên bị rối loạn tiêu hóa, và cũng khó điều trị hơn…Vì vậy- tôi khuyên BN ăn uống điều độ, thay đổi thức ăn để dễ hấp thu, tránh những thức gây dị ứng. Ngoài ra- “stress” cũng là nguyên nhân gây rối loạn đường ruột mãn tính và khó chữa…
Một lời khuyên nữa cho các bạn: Sau mỗi đợt điều trị bằng kháng sinh, hoặc sau mỗi lần bị bệnh về tiêu hóa dài ngày- ta cần phải “cấy men tiêu hóa” lại! Trong đường ruột của chúng ta có loại “vi khuẩn tốt”, đảm nhiệm chức năng tiêu hóa. Khi bị bệnh về đường ruột hoặc điều trị bằng kháng sinh, vi khuẩn ấy sẽ bị tiêu diệt, gây xáo trộn hệ tiêu hóa. Mỗi quá trình bổ sung men tiêu hóa, thường thì tôi cho BN uống bổ sung men tiêu hóa 5, 7 ngày liên tục như vậy…
Khi vi khuẩn đường ruột đã được bổ sung đầy đủ, thì bộ tiêu hóa lại bình ổn.
Xưa- tôi có một chị bạn dạy chung trường bị bệnh viêm đường ruột, đã đi nhiều BV, nhiều BS, bằng đủ loại thuốc & phương pháp điều trị, cũng “chẳng ăn thua”. Thậm chí đã đi “làm sinh thiết”, “nhuộm phẩm màu” dạ dày để truy tìm bệnh, sử dụng mọi phương tiện “Y học hiện đại”, mà vẫn “bất lực”!
Khi biết tin- tôi khuyên chị N thử mua men tiêu hóa về uống thử trong 10 ngày, thế là …. hết đau, đường ruột cũng trở lại bình thường!
BV và các BS khi điều trị, có lúc thiên về bệnh chứng- cứ cho thuốc chặn các triệu chứng của bệnh, mà quên một “tác nhân” quan trọng ảnh hưởng trực tiếp đến quá trình vận hành: Sự thiếu hụt của “men tiêu hóa” (vi khuẩn đường ruột)- Hậu quả là “Lỗ hà ra lỗ hổng”, bệnh dai dẳng trị hoài không hết, “Tiền mất tật mang”!
Tôi kể nốt một chuyện cho bạn nghe, để biết sự ảnh hưởng quan trọng của hệ thần kinh “Đối giao cảm” tác động đến chúng ta như thế nào: Nguyên ngày xưa tôi có một cô bạn dạy chung trường tên Hiền- Cô H. bị đau ruột thừa, đã mổ… Nhưng cơn đau cứ “tái đi tái lại”, làm “mất ăn mất ngủ” hoài- Đi BV, hết siêu âm rồi xét nghiệm vẫn chẳng thấy điều gì bất ổn, BS điều trị cũng bất lực…
- kể lại với tôi- sau khi suy nghĩ, tôi bảo: “Có thể đó là cơn đau dạng “nhắc lại” của thần kinh! Khi có bệnh chứng thì tín hiệu đưa về não, thần kinh “đối giao cảm” báo ứng bằng những cơn đau… Hiện giờ, H đã mổ xong- nhưng do những cơn đau đó nhanh chóng và nặng nề quá nên hệ thần kinh vẫn còn lưu giữ tín hiệu- thỉnh thoảng lại phát lên cơn “báo động giả”. Hiền thử dùng phương pháp “trấn an thần kinh”, tạo tác động mới xem sao…
Cô H. Thử làm theo tôi- mỗi lần đau lại vạch áo, xoa tay vào vết mổ, nhớ lại quá trình điều trị, nhất là nhấn mạnh vào giai đoạn được BS báo là đã hoàn toàn bình phục và cho xuất viện, ra về… Một vài lần như vậy, cơn đau biến mất lúc nào không biết, mười mấy năm nay không thấy tái lại nữa!
** Cô Ái- nhà ở gần UBND P.Hiệp Thành. Mỗi buổi sáng tinh mơ lúc 5 giờ kém 15 phút là đài mở… Âm thanh phát ra rất lớn, đột ngột giữa lúc còn đang “lơ mơ” trong giấc ngủ làm cho mọi người chung quanh ai cũng bị “stress”, đương nhiên là ở những người… không phải trở dậy lúc… 4 giờ sáng!
Cô Ái ra than thở với tôi: “Em muốn điên lên được, ban đêm thì thức may đồ đến 12 giờ- mới ngủ lơ mơ đã bị dựng dậy vì những âm thanh xoáy vào muốn “mưng” cả óc. Miết rồi cứ đến lúc đó là em như lên cơn điên, tay chân run lẩy bẩy, khó thở và làm mệt!”…
Tôi lại chỉ cho cô Ái cách “sống chung với lũ”: Với những hoàn cảnh mà ta không thể đổi khác, thì đành phải song hành. Giờ Ái thử lắng nghe nó: Nhận xét phán đoán và phân tích, tổng hợp… cứ y như đó là việc mà ta ưa thích vậy! Ví dụ: “Hôm nay ai đọc mà tiếng trong veo, nghe dễ thương quá- À! Giá vàng hôm nay tăng!” Hoặc: “Có bão trên biển đông kìa!”… “Mai đem con ra phường tiêm thuốc ngừa bệnh sởi!”…
Cứ “theo dòng” như vậy, cô Ái hết “stress” hồi nào không biết- về sau ra gặp tôi… khen rối rít!
** Bản thân tôi bị mất ngủ trầm trọng từ ngày bắt đầu Mẹ Quán Âm về Điển, đến nay đã gần… một phần tư đời người. Đêm nào cũng thấy sợ khi màn đêm buông xuống, đến lúc phải leo lên giường nằm… “đếm cừu”!
Làm thầy chữa, biết tác hại lâu dài của thuốc an thần làm suy nhược hệ thần kinh, các cơn mất ngủ lại càng trầm trọng… Tôi nhất quyết bỏ thuốc, xoay sang dùng các loại thảo dược: Tim sen, đọt lá vông, hoa cúc, trà thanh nhiệt… Vẫn cứ chong mắt lên mà thức!
Thế là- để giết thời gian chờ đợi, tôi… làm Thơ. Có đêm tôi làm đến mức kỷ lục: ba bài một lượt! Hậu quả sự suy nghĩ, vận động trí óc để tìm ý, dụng từ lại càng làm cho tôi “tỉnh như sáo”! Hết cách- tôi xoay sang Niệm Phật! Nằm nghiêm chỉnh trên giường, hai tay cầm xâu chuỗi một cách trân trọng, tôi niệm : “Nam mô Quán Thế Âm Bồ Tát!”… Chừng độ 20 phút sau là tôi… ngủ!!
Đâu phải vì niệm danh hiệu Phật mà Phật cho ngủ, nếu thế thì Mẹ đâu để tôi phải thức ngần ấy năm liền!... Là do ta “ru ngủ hệ thần kinh” bằng những âm thanh đều đặn“tái đi tái lại”, cộng với động tác lần chuỗi cũng vậy- làm cho thần kinh đang mệt mỏi của ta… chấp nhận “đầu hàng vô điều kiện” đấy thôi!