- {{item.pageName}}
Đoản khúc thiền
01/ HOA TIÊN TỬ:
Hoa Tiên tử thức mặt hồ lặng sóng
Vàng thu chưa- cành trắng đóa Vô ưu
Trời đất ấy một chiều im chẳng động
Bâng khuâng hồn du tử… mộng chân như!!
02/ TRẦM TÍCH:
Trầm tích đá- nghìn năm hờn tục lụy
Chiều thái hư dịu nhẹ khói sương về
Thoắt trở mình- hoa lá tỉnh hồn mê
Hồn theo gió dài trôi miền vĩnh lạc…
03/ TỊNH TÂM:
Chở Đạo- thuyền Thơ xuôi vạn lý
Chập chùng sóng cả … chập chùng mê
Tịnh tâm biển lặng, ưu phiền đoạn
Nhật Nguyệt thinh thinh rạng bốn bề!!
04/ PHONG TRẦN:
Giữa cõi phong trần xem lá rụng
Ngắm khách trần gian lũ lượt về
Cười khan: Nhân thế mơ hồ mãi
Đêm dài nghe gió cuốn lê thê!...
05/ KHÁCH LỮ:
Lạc lõng mình ta nơi phố chợ
Thoắt đã hoàng hôn, thoắt đã chiều
Vẫn mịt mờ xa- buồn khách lữ
Sông dài trời rộng, gió đăm chiêu…
06/ BỤI HỒNG:
Nhật nguyệt cười qua lớp bụi hồng
Ao tù giam một khoảng trời trong
Mây trắng đi về qua tục phố
Ngơ ngác- tìm đâu một chút lòng…
07/ GỌI TRÂU:
Trâu ta ăn cỏ đồng ta
Chớ sang đồng bạn xa nhà lạc quê
Trụ tâm cho vững mọi bề
Chiều thanh, ta dắt trâu về đồng quen!...
08/ DẶM TRƯỜNG:
Như đoàn lữ hành đi vào sa mạc
Bịt mắt che tai, thẳng tiến một đường
Chớ ngó nghiêng rẽ vào lối khác
Lẽ nào không qua hết dặm trường!!
09/ NGẮM TRĂNG:
Rạng trời mông muội- bóng trăng soi
Cùng khắp nhân gian, mọi kiếp người
An lạc thường hằng cho thế thế
Thiền lão nhìn trăng… tủm tỉm cười!!
10/ CŨNG LÀ:
Khi trời chẳng một gợn mây
Có con én nhỏ theo bầy gọi Xuân
Một trời một nước bâng khuâng
Chân như một cõi… phù vân cũng là!!...
11/ TUYẾT LAN:
Ừ thì một đóa tuyết lan
Giọt sương mỏng mảnh truông ngàn về qua
Khẽ khàng hôn nhẹ cánh hoa
Rùng mình thoắt hiện một tòa hạo nhiên!!
12/ CHÂN VẠN PHÁP:
Xin một phút ngọn gió lành thoảng hiện
Thức hồn mê cho Tuệ giác hằng sinh
Chân Vạn Pháp như đất trời tịch tịnh
Ta quay vào… chợt lìa nẻo vô minh!!
13/ BẠCH LIÊN TỬ:
Tinh mơ- động váng bèo xanh
Chùng chình hé nở một cành hoa sen
Ao tù mây trắng về chen
Hóa trong nguồn cội Bạch Liên tịnh đài!
14/ BẠCH TIÊN TỬ:
Hoa Tiên tử vươn lên hùng vĩ
Bóng cô đơn thu thủy đáy in
Trăm năm làm một viễn trình
Ngẩn ngơ giữa chốn trường đình gọi mây…
15/ BẠCH HẠC ẨN LAN:
Lạc nẻo chân như- một góc đời
Nương cành hóa hạc, mộng ngàn khơi
Áo trắng một màu mây viễn xứ
Chẳng ước phù vinh, chẳng đợi người!!
16/ VIỂN VÔNG:
Rũ nhau đáy bể mò kim
Xuôi dòng Bát nhã vọng tìm bóng ai
Thưa rằng: Trăng nước huyền khai
“Quá quan trắng tóc”… vẫn hoài viển vông!!
17/ BỤI HỒNG:
Nhật nguyệt cười qua lớp bụi hồng
Phong trần vương áo- có hoàn không
Chiêm bao thoắt Ngộ: Duyên còn mỏng
Mộng tỉnh cười khan: Phúc chẳng trồng!!
18/ TRỰC CHỈ NHÂN TÂM:
Người qua biển Ngộ chờ trăng tỏ
Kẻ đáo sông Mê đợi sóng gầm
Chở Đạo- thuyền Văn xuôi vạn lý
Nhân tâm trực chỉ- chẳng e nhầm!!
19/ LUÂN HỒI:
Nghìn năm Thiện quả luân hồi mãi
Vạn Pháp cơ duyên chuyển dịch dần
Dõi bóng mây xa tầm thế núi
Mượn dòng Thi họa gởi Tao nhân!!...
20/ TRĂNG THIỀN:
Trăng Thiền rạng tỏa trời mông muội
Áo Bụt yên che cõi tịnh cầu
Ai khách thường trần qua bến đục
Nương dòng Bát Nhã vượt mê lầu…
21/ TỤC KHÁCH:
Giữa giấc miên trường mộng vĩnh xuân
Hoa Đàm cội thế mãi còn hương
Gió nào khởi tự trời Linh Thứu
Nao lòng tục khách tóc pha sương…
22/ LỜI BỤT:
Thiên thu một dòng Tuệ thức
Từ bi soi rạng biển nguồn
Tỉnh giấc- đôi vầng nhật nguyệt
Giữa thế hoằng khai Đạo Thiền!
23/ TỈNH GIẤC:
Vàng tay khói thuốc- mòn năm tuổi
Tỉnh giấc phù hoa đếm tử sinh
Chiều soi bóng núi mây thường trụ
Sương trắng ngang đầu… mộng lại xanh!!
24/ HƯNG PHẾ:
Mây lơ đãng che lầu đài cô tịch
Nước hững hờ soi dặm khách ngàn xa
Hưng phế cũ ngẫm đau đời du mục
Mộng tương phùng ai kể- giữa phong ba!...
25/ ĐẠO CA:
Mượn “Khúc Vô thường” ngẫm “Đạo ca”
Luân hồi kiếp kiếp dạo ta bà
Neo thuyền bến đục cầu Vô ngã
Gởi xác dòng mê- nguyện Lợi tha!!
26/ HÀI TIÊN:
Hồn dị thảo… giấc muôn phương
Trăng Thiền nửa mảnh, đôi đường khai nguyên
Duyên tục thế … mộng trường thiên
Hài Tiên một chiếc xuôi thuyền ngao du!!
27/ NẺO GIÁC:
Lạc bước phù hoa- lòng đạm thủy
Chùn chân hoạn lộ, dạ lương thần
Chuông Từ âm vọng lời khai thị
Nẻo Giác nương cầu- hỡi chúng nhân!!
28/ VÔ NGÃ:
Tâm Vô ngã chẳng bận lòng nơi đến
Cõi nhân sinh khổ nạn đã không cùng
Chân Vạn Pháp: Từ Bi- nguồn tịnh chuyển
Lìa Vô minh, hướng Thiện- nẻo về chung!!
29/ TÂM BA:
Nguồn Tâm ba lan chuyển buổi Kinh hành
Mây Diệu Pháp nhuần che vạn vật
Trời Tế độ sâu dài, rộng khắp
Trống Đại đồng vang tứ chúng Hồng ân!!...
30/ ĐUỐC TUỆ:
Lấy Thanh Khí trụ thần cho thật vững
Dụng Huyền Quang mà chuyển vận vô thường
Trước tham- sân- uế- trược dạ ngoan cường
Mượn Đuốc Tuệ soi đường cho thập loại!!...
31/ HOA KHAI KIẾN:
“Hoa Khai kiến” tươi một màu tịnh thất
Sóng đoạn trường xin trẩy tận dòng xa
Bước truân chuyên dừng lại buổi hôm qua
Cho Tuệ giác soi đêm trường Liễu Ngộ!!...
32/ BỂ TRẦN:
Tam đồ, Lục đạo phân vân
Bể trần muôn nỗi- xoay vần mãi sao
Tang thương từng ấy đã nhàu
Khách Hoàng tuyền hỡi- còn đau mấy lần?!...
33/ NGƯỜI VỀ:
Người về từ cõi uyên nguyên
Gọi trăng khản tiếng giữa miền hoang sơ
Đất trời chợt thức, ngẩn ngơ
Cánh bèo xao động đôi bờ tâm linh!!
34/ SẮC - KHÔNG:
Thi khách trần ai ngộ Sắc - Không
Gieo trên đất dữ giống hoa Lòng
Qua mùa giông bão xanh chồi biếc
Hoa nở thành Thơ chốn Bụi hồng!!...
35/ ĐỒNG VỌNG:
Nửa đêm nghe câu đồng vọng
Hồn mê sực tỉnh- bâng khuâng
“Tứ phía bụi trần vây hãm
Con ơi- nép bóng Từ Ân!!”…
36/ LỤC TRẦN:
Ngày càng dài càng thêm lắm ước mơ
Đêm chẳng ngắn nên cứ đầy mộng ảo
Lục trần khởi- đời ví như sắc áo
Chóng đổi thay bởi tâm vọng, sở cầu!!
37/ ƯỚC HẸN:
Ngày kia- cuối đường Sinh Tử
Hẹn nhau dưới cội Hoa Đàm
Tắm gội giữa dòng Tịnh thủy
Lại về nép bóng Đạo tràng!...
38/ SÓNG TRƯỢC:
Mượn Thơ tấu khúc nhân tình
Đa đoan cuộc thế, hỏi mình mơ chi?
Chút lòng “Thố tử hồ bi”
Ngàn cơn sóng trược, Liên Trì vẫn xa …
39/ MỘNG PHÙ VÂN:
Lang thang thế tục xoay vần
Hoa Thanh khí mộng phù vân lại về
Khóc cười trong những cơn mê
Lặng nghe gió dựng bốn bề thiên thanh …
40/ HUYỄN KHÔNG:
Ta về cuối đỉnh mây giăng
Thắp hai hàng nến tìm trăng giữa dòng
Trăng soi một cõi tương đồng
Ta - Trăng cũng một… huyễn không giữa đời !!