- {{item.pageName}}
Thực hành cụ thể (10)
Giờ chúng ta trở lại với gia đình ông H.A. (Phần trần xác của Mẹ Diêu Trì). Nguyên tích về gia đình ấy có thể kể thành trọn bộ tiểu thuyết hấp dẫn... Thế mà cũng chính từ đây, tôi phải chịu một nghiệp quả kinh khủng, nặng nề nhất trong suốt mấy mươi năm theo chân Mẹ độ đời...
* Mẹ ông H.A vừa mất, được Phật Bà cứu vong đưa đi, không theo đúng trình tự thông thường! Ông Bà cửu tộc thấy đột ngột âm vong biến mất, bèn cho người truy tìm...
Đến một ngày, ông H.A vừa lên nhà, tôi thấy ngay một vị theo sau mặc áo thụng màu lam, mặt mũi rắn rỏi, mày rậm mắt sắc như một thầy võ. Người ấy xưng: “Ta là Công Thần của tộc họ Hạ. Ta theo dấu đã lâu, nay mới tầm đến đây, ngờ rằng cô biết chuyện! Xin hãy báo cho tôi biết: âm phần của Bà.... ở đâu!”. Tôi sợ quá, chối rằng mình không biết gì, ông ta lại bảo: “Chúng tôi đề nghị giao âm vong lại cho cửu tộc, nếu không chúng tôi kiện lên Trên xin xử theo án lệnh!”. Ngay lúc đó, trong lúc tôi chưa biết phải ứng phó ra sao thì Phật Bà hiện ra, người bảo: “Am vong hiện đang ở trong cung Nội Đâu Suất, do ta quản lý và chịu trách nhiệm! Được rồi, ta sẽ cho vong về trình diện. Ngày mai con (chỉ ông H.A) dâng lễ cúng Cửu Huyền, đúng giờ Ngọ ta đưa vong Mẹ con về bái lễ Tổ tông!”
Qua ngày mai, mọi sự diễn ra suông sẻ...
Sau này, Mẹ giải thích: một phần Linh căn muốn được đưa trở về ngôi phải đoạn căn trần, cửu tộc được báo rõ ràng. Nay Nhà Phật độ vong Mẹ đưa về ngôi không theo luật định, cửu tộc họ kiện là phải! Nếu Mẹ Quán Âm không khéo thu xếp, mọi sự chắc chưa an…
Đến ngày ông H.A về quê cúng Giỗ hội Tổ tông, Mẹ Diêu Trì phán: “Mua một bộ áo mão cân đai màu vàng nghệ, đem về tộc đường dâng lên giữa bàn thờ Tổ để cung thỉnh phần Linh căn của Mẹ là Diêu Trì Địa Mẫu Chơn Thiên về ngự ở Từ Đường dòng họ”.
Từ ấy mới êm chuyện âm vong của Mẹ!
* Có lần, Mẹ Diêu Trì đưa về một Tiên ông, xưng là Thiền Quán Chân Nhân, một trong tám vị Bát Tiên, ông chính là phần Linh căn của cha H.A!
Người mặc áo thụng bằng vải trắng, tướng người nho nhã thư sinh... Mẹ bảo căn trần của cha ông H.A đã đoạn, giờ chỉ còn lại Linh căn thôi!
Lúc sinh thời, Mẹ ông H.A luôn để trên giường ngủ của mình hai cặp gối nằm và gối ôm. Đến lúc bệnh nặng bà nôn ra gối, ông H.A đem gối vứt đi, tỉnh dậy bà nằn nặc đòi đem gối trả về chỗ cũ. H.A sinh nghi hỏi Mẹ - bà nhận mình để như vậy, xem như lúc nào cũng có người bên cạnh, suốt sáu mươi hai năm qua, để thủ tiết thờ chồng nuôi con! H.A là đứa con độc nhất, xem như diễm phúc bằng non khi được là con của Mẹ...
Chính từ chuyện này mà nảy sinh ra bao nhiêu oan nghiệp mà suốt về sau, khi trở lại với Linh căn Mẹ vẫn còn ân hận khôn nguôi...
Ông H.A kể lại: ngày trước ông có một đứa con trai, lúc mới sinh cháu cứ khóc hoài, không cách nào dỗ được! Đưa sang ngủ với Bà Nội thì cháu nín khóc, ngủ ngon. Thằng bé bị bệnh bại não, đến mười bảy tuổi thì cháu mất!
Mẹ Diêu Trì bảo đó là phần linh hồn của cha ông H.A, vì tình quyến luyến của vợ mà không nỡ rời đi. Lẩn quẩn chung quanh, đầu thai trở lại kiếp người làm con, làm cháu... Những mối oan nghiệp như vậy thường kéo dài không lâu vì “nghịch số”!
* Sau khi Mẹ ông H.A mất một thời gian, đứa con gái của H.A mang thai, lần thứ hai sau mười bốn năm có cháu gái đầu lòng... Vui mừng không kể xiết khi biết đó là con trai!
Gần tới ngày sinh, một buổi chiều nọ ông H.A lên nhà tôi để xin Mẹ về trợ cho con gái của mình được “Mẹ tròn con vuông”. Bởi sau một thời gian dài mới đậu thai, e có điều bất ổn!
Mẹ Diêu Trì vừa bước vào nhà, chợt tôi nghe vang lên bên tai mình tiếng trẻ con: “Cháu chào Bà!”. Vừa nghe câu nói ấy, Mẹ Diêu Trì biến hẳn sắc mặt, sửng người không nói được gì! Thoắt cái, bà Cửu Thiên hiện ra, bảo: “Bà đi đi, để tôi!”... Mẹ quay lưng đi mất!
Bà Cửu Thiên giải thích: “Linh hồn người cha của H.A về tìm không thấy vợ nên độn kiếp vào làm con cháu trong nhà”. Tôi hỏi: “Nếu thế điều gì sẽ xảy ra?”. Đáp: “Đứa trẻ chết ngay khi ra đời, hoặc sống vài tuổi là cùng! Giờ phải dụng phép, quyền biến mà hóa giải...”
Bà Cửu Thiên mời về một người, tôi nhìn thấy một vị người cao to, mặc áo thụng màu trắng tinh, đầu cũng vấn khăn màu trắng tương tự những người theo đạo Hồi. Vị ấy xưng: “Tôi là Thần A Tức Mặc – Xứ Tân Đề Li Cổ!”. Bà Cửu Thiên hỏi: “Trong vòng một tuần lễ có đứa trẻ trai nào sinh ra ở gần nhà của ông đây?”. Thần A Tức Mặc đi một chốc sau, trở về bảo: “8 đến 10 ngày thì có. Một tuần lễ thì không!”. Bà Cửu Thiên bảo: “Phiền ông đem trao hồn đổi xác dùm ta!”.
Quay lại H.A, Bà Cửu Thiên dặn: “Con về tìm hai đĩa kinh Cầu An và Cầu Siêu. Khi nào con gái đi sanh thì bật kinh Cầu Siêu để tiễn vong, xong tới kinh Cầu An để trợ mệnh, nghe liên tục đến khi nào trẻ ra đời thì thôi!”.
Ông H.A làm đúng như lời dặn, cháu trai ấy hiện vẫn còn sống và khỏe mạnh, bình thường...
* Phần người vợ của ông H.A bệnh trầm kha, biến chuyển thất thường, mỗi lần trở nặng ông lại nhờ tôi ứng trợ! Đúng năm lần trở bệnh, tôi đã dùng hết năng lực và trí khôn xoay chuyển phần số, bà khỏe dần... Đến lần thứ sáu, Mẹ Diêu Trì về không cho tôi trợ cứu tiếp tục: “Lẽ ra nó đã hết số từ lâu rồi, hết con rồi đến cô Lan xin. Ta nể cô Lan lại kéo dài mệnh số, lỗi này ai chịu cho ta? Từ nay không được xin nữa nghe không?”
Xác trần thì không hay biết gì, nhưng linh hồn bà vợ ông H.A biết mình sau khi chết bị vướng nghiệp ngạ quỷ, cứ liên tục tìm lên nhà tôi để cầu cứu...
* Có lần bà bị huyết áp lên xuống đột ngột thất thường, khi nóng sốt nhức đầu, lúc lại choáng vã mồ hôi lạnh, làm mệt! Ông H.A điện lên tôi nhờ giúp. Tôi xin Điển Trên cho điều tra, trụ thần nhìn thấy... 13 con chó sói thành tinh! Con đầu đàn hiện hình thành một người đàn ông lực lưỡng, khuôn mặt bị cháy xém trông rất ghê, mặc áo sọc đứng thắt ngang lưng như loại kimono Nhật. Nhìn người biết là ông thầy Võ, thầy Pháp cao tay...
Tôi hỏi, người đàn ông ấy bảo vì có duyên với bà nên muốn về bắt hồn đi theo: “Bao giờ?”. Ông ấy bảo: “Tháng bảy này, thưa cô!”.Tôi lại hỏi: “Ông bị chết cháy à!”. Đáp: “Không, tôi bị cháy trước đó hai năm. Tôi chết là do bị đồng bọn đâm lén!”. Ông ta giở phanh áo, tôi thấy một vết đâm bên hông trái sâu hoắm... Người đàn ông ấy đưa cho tôi thấy Lệnh phép, khi đã có Lệnh phép thì tôi vô phương cứu! Vong ấy bảo: “Tôi yêu cầu cô không can dự vì tôi đã có Lệnh phép!”.
Bí quá, tôi bày cho ông H.A: tối nay sau khi thiền nhận điện thì xin nhà Phật cho phép án chữ Vạn vào 13 vong chó sói, xong phủ trường khóa cửa, phủ trường lên người bệnh và giường ngủ...
Đêm sau, ông H.A điện bảo tôi trụ thần nhìn xem sự thể ra sao! Tôi nhìn thấy cả bầy sói gục đầu xuống như mệt lã, riêng con đầu đàn vẫn đứng nguyên, ngẩng cổ lên trời mà tru liên tục. Đêm ấy lúc ba giờ sáng ông H.A đang nằm ngủ trên võng nghe tiếng la ú ớ vội bật dậy lại bên giường, ông thấy bà vợ đang nằm vặn vẹo người trong cơn mê và nói lảm nhảm, mặt biến dạng đi hẳn, trông rất đáng sợ!
Ông H.A lay dậy, tự nhiên từ phía bụng dưới của bà có tiếng vật gì rút ra nghe “soạt” một tiếng rất rõ ràng...
Thức dậy, bà vợ ông H.A kể: “Có một người đàn ông lạ mời tôi ăn một mâm thịt thú rừng rất ngon! Cả nhà không ai ăn, chỉ có mình tôi ngồi ăn đến no nê...”
Tối đêm sau nữa, ông H.A lại kể: “Tôi lên phòng thờ trên lầu ngồi thiền xong, sực nhớ lại tấm ảnh Phật ngày xưa Điển Ông đã trao tặng cho tôi cùng với lời dặn: “Nếu sau này có biến, hãy đặt tay lên tấm ảnh này khấn xin đích danh ta: Thích Ca Mâu Ni Phật, ta sẽ về trợ cứu!”... H.A làm y lời dặn, xuống lầu đến phòng ngủ, Vía thấy Phật Giáng Sinh thật lớn đứng án gần hết cửa ra vào, ông biết rằng vợ mình sẽ được cứu...
Phần tôi đang cầm điện thoại bỗng nghe tối tăm mày mặt, bế tim nghẹt thở và tay chân run lẩy bẩy... Biết ngay là mình vừa bị đánh lén, tôi gọi âm vong người đàn ông lạ ra hạch hỏi. Hắn nhận đã đánh tôi vì tôi không chịu giữ lời hứa của mình, đã “vẽ đường cho hươu chạy”... Tôi điên lên, trụ thần ngồi thiền năm phút cho tỉnh rồi bắt nhốt toàn bộ 13 “yêu tinh sói” vào KTT!
Sáng ngày, tôi thắp hương trình lên Mẹ sự việc, Mẹ Quán Am Bồ Tát về bảo: “Để ta đưa chúng về rừng!”. Tôi nói: “Mai mốt chúng lại về quậy nữa thì sao?”. Mẹ bảo: “Đó là định mệnh”.
Nếu “yêu tinh sói” chẳng đánh tôi, tôi đã không được phép động đến chúng, vì chúng làm theo án lệnh, như lời Mẹ Diêu Trì: “Có thành án thì mới xử được!”.
Chuyện này xảy ra đúng vào đêm rằm tháng tư năm 2008. Buổi trưa nhà tôi cúng Vía Phật Đản sinh, ngay tối hôm ấy tôi xử lý năm vụ (chỉ qua điện thoại), và thắng cả năm, trong vòng có hai tiếng đồng hồ... Là Ngài Thích Ca ứng trợ đấy thôi!
Nếu tôi nhớ không lầm, chỉ ba tháng sau “yêu tinh sói” lại trở về, lần này chỉ có một mình, và âm thầm theo sát bà vợ của H.A...
* Một lần nọ, cha vợ ông H.A tới nhà, ngủ lại một đêm! Chỉ đến năm giờ sáng ông nằn nặc đòi đưa về lập tức vì sợ, ông kể giấc mơ thấy mình đang nằm ngủ thì bị một người đàn ông to lớn bóp cổ, ông vùng vẫy kêu la, Vía thấy Mẹ ruột của mình (Bà Nội của vợ ông H.A) chỉ đứng nhìn mà không nói gì!...
Vài đêm sau, vợ H.A lại kể mình mơ thấy một con gấu thật to đuổi bắt, mọi người chỉ đứng xem mà không ai ứng cứu! Vía bà thấy Mẹ chồng nằm trên giường với một đứa cháu nội trai, còn bà thì bế một đứa trên tay bỏ chạy, kêu Mẹ cứu, Mẹ chỉ nhìn mà chẳng nói gì!
Cứ mỗi lần như vậy, vợ H.A lại trở bệnh nặng... thuốc men bác sĩ chẳng ăn thua gì, và tôi lại làm “người chiến sĩ vô danh”, chiến đấu cùng định mệnh! Khi tôi “giải quyết” xong mọi việc, vợ H.A qua cơn kịch phát và khỏe lại, phần tôi chịu đau thế, nằm lùi lũi năm, bảy ngày là chuyện thường...
Linh hồn của bà vợ H.A lên nhà tôi cầu cứu liên tục! Tôi bảo: “Bà trở về chuyển cho xác trần đến Chùa quy y đi, thì tôi mới có điều kiện trợ cho linh hồn!”. Hồn lắc đầu bất lực! Suy nghĩ mãi, tôi đưa linh hồn vào trong KTT, tối đến đem ra bắt ngồi nghe Kinh, ban đầu cũng thấy ngồi xếp bằng ngoan lắm, chỉ mười phút sau, quay lại đã thấy bà lăn ra ngủ... Được ba đêm thì tôi thua, trả linh hồn trở về với xác!
* Lần nữa, bà lại trở bệnh nặng, tôi khuyên ông H.A đưa vợ đến Chùa quy y, ông bảo: “Bà ấy không chịu, tôi mà ép buộc có việc gì xảy ra các con chúng nó lại đổ thừa”.
Đêm ấy, linh hồn bà vợ H.A lại lên cầu cứu tôi, với đôi mắt ngạ quỷ đỏ ngầu! Suy nghĩ mãi, tôi bèn xuất hồn đến tận nhà H.A, vô phòng khách bắt xác trần ngồi xếp bằng nghe Kinh... Tôi nhìn thấy bà ngồi đó, tóc tai rũ rượi, khuôn mặt vô hồn y như một người bị bệnh tâm thần, sau lưng có nhiều bóng người lố nhố... tôi độ chừng là âm vong của bàng hệ trong nhà!
Tôi lại gần, nói ngọt: “Nè! Tóc tai để bù rối vầy xấu quá, tôi cột lại cho đẹp nha! Chắp hai tay lại nghe Kinh đi nào!”, bà không chắp tay, hai bàn tay loay hoay làm dấu ấn phép, đôi mắt quắc lên đỏ ngầu! Vừa chợt thấy, tôi bắt ra trói nghiến vào đâu đó, nhìn lại, thì ra một ông Đạo sĩ - Tra hỏi, ông ấy bảo mình thuộc Nghiệp Tổ bên bàng hệ của vợ H.A... Binh của ông đứng chật phòng khách!
Tôi dùng lời khuyên giải và khuyến Đạo, xin phép trói vong người thầy Pháp ít hôm để cho linh hồn bà vợ H.A nghe kinh... Từ đó mỗi tối tôi bật Kinh Sám hối trong một giờ, lại cho thần thức xuống nhà H.A ép bà vợ ngồi nghe Kinh! Đến đêm thứ ba đã thấy bà tự động ngồi xếp bằng hai tay chắp trước ngực, mặt mày tươi tỉnh...
Một tuần sau vong thầy Pháp cũng ngộ đạo, xin vào Chùa quy y cùng 120 binh gia của mình. Tôi lại thắng một keo đấu trí và lực! Vợ H.A lại thoát qua một đợt kịch phát, phần tôi đau đúng một tuần lễ...
Bà vợ H.A bằng lòng theo ông vào Chùa xin lễ quy y Tam bảo!
Sau chuyện ấy, tôi thấy một giấc mơ lạ, trong lúc đang bệnh nằm dã dượi trên giường: Tôi thấy mình chữa bệnh cho hai người là chị em sinh đôi... Hôm ấy cả hai đang chuẩn bị đi xa, một người ngồi trong phòng khách căn nhà sang trọng ăn tiệc linh đình, còn một người ngồi bên hông nhà, bên mâm cơm đạm bạc, ăn vào lại nôn ra đầy cả áo...
Tôi thấy mình bước tới lấy khăn lau, người ấy hất tay tôi ra và sừng sộ mắng chửi lung tung! Tôi dịu lời phân giải cho nguôi, sau đó chạy lên xưởng đóng giày dép ở gần đó lựa mua hai đôi mang về cho hai chị em, miệng nói: “Đường đi xa xôi lắm, không có dép làm sao đi tới nơi cho được”.
Xong tôi trở về nhà, Vía thấy mình bị một đám người hung hãn tấn công rượt đánh rất dữ, chạy trốn đến cùng đường, tôi chui vào một xó ngồi ôm mặt khóc...
Tỉnh dậy, tôi biết ngay điềm giấc mơ ứng báo: hai chị em sinh đôi là xác và hồn người vợ của ông H.A, và đôi dép tôi đem cho chính là Phật Pháp, tôi bị đánh đòn vô cớ chính ra do lãnh nghiệp người...
Đến đây xin tạm khép chuyện gia đình ông H.A lại, ta sang đề mục khác! Mời các bạn đọc dăm bài thơ của Tịnh Vân, người “khách thơ” bị dồn ép do những việc làm “nghịch mạng” của bà thầy Nguyễn Thị Thanh Lan...