VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Huyền Môn Lược Ký (Quyển 1)
print share close
  • {{item.pageName}}

Thực hành cụ thể (2)

 

Bây giờ tôi lại kể tiếp vài trường hợp thực hành cụ thể để thay đổi không khí cho bạn đọc đỡ nhàm chán, vậy nhé!

* Mẹ của chị Hương (bán gạo Hợp tác xã Tân Thới Hiệp) bị tăng huyết áp, trụy tim rơi vào hôn mê hơn nửa giờ đồng hồ. Tôi đến cấp cứu cho bà, bà hồi tỉnh sau hơn nửa giờ nữa và ngồi dậy được bình thường!

Lúc đó 2 quạt máy để 2 bên góc phòng quay ào ào, tôi đặt 2 tay lên người bà cụ, mồ hôi chảy ra dầm dề như đang tắm, và nước thì uống vào liên tục. Thực ra, tôi cũng không hiểu do cơ chế nào mà mỗi khi Điển về nhập vào tôi, nhất là khi trụ thần để chữa bệnh là mồ hôi tuôn ra liên tục như vậy nữa! Có điều tôi rất khổ về việc này, vì mỗi ngày tôi phải thay 3, 4 bộ đồ - mùa hạ phải tắm 6 lần, mùa đông lạnh cắt da chí ít cũng tắm 3 lần 1 ngày…

* Cậu C. 22 tuổi là quản đốc XN Cưa thuộc công ty Cơ khí (hiện nay thuộc khu vực ngã tư chợ Hiệp Thành)

Đêm C thường xuyên mơ thấy 1 cô gái tóc dài mặc đồ bà ba trắng, người có tật 1 chân. Cô gái dẫn C đi chơi. Một người bạn khuyên: “Vậy là phần âm đó thích mày. Mày lập bàn thờ cô ấy để cô phù hộ cho”

Từ lúc có bàn thờ, đêm nào hồn cô gái cũng dẫn C đi chơi sáng đêm. Hơn 1 tháng sau người gầy rạc hẳn đi, da xanh mét. Đến mua báo tôi thấy C đi lảo đảo, nhìn mặt tôi sanh nghi! Nghe C kể chuyện, tôi xin Điển P.B về cứu, Người bảo: “Đó là vong con quỷ một giò” Rồi P.B chỉ: Chờ tối 9 đến 11 giờ đêm, đem 1 đĩa bánh trái và lư hương, bình bông ra ngã 3, ngã tư đường cúng kiếu, bỏ lại tất cả rồi ra về. Xong thượng hình PB lên thờ (vì C muốn xin thờ PB)…

Tôi tặng 1 tấm gỗ đen khắc hình PB, bảo C để dựng lên đầu giường ngủ. Một tuần sau, C ra tôi kể lại: “Từ ngày thờ PB đêm nào cô ấy cũng về đứng ngoài cửa nhìn ra dáng oán trách lắm! Kế bên có 1 ông mặc quần đỏ cam roi cứ chực xô vào đánh” - Đến nửa đêm thứ bảy, C ngủ quên quơ tay đụng tấm ảnh PB rơi úp mặt xuống đất. Người mặc quần đỏ xô vào đánh C rất dữ. Cậu C la đến nỗi cả xí nghiệp phải phá cửa vào mới cứu được.

Tôi hỏi lại thì ra C tiếc bình hoa và lư hương đẹp nên không đem bỏ, chỉ để hình PB lên thờ thôi! Phần vong của họ ở trong lư, giờ án Điển PB vào họ sợ, họ quậy là phải - tôi chỉ C về cúng kiếu một lần nữa, từ đó về sau không thấy cô gái trở lại.

Thế mà sau 15 năm, tôi vẫn còn nghe có người nhắc đến con quỷ 1 giò ấy!

Cách đây 5 năm, cậu em của tôi ngủ ngoài tiệm chụp hình, nửa đêm thấy phần âm nhân dạng y hệt như vậy: tóc dài kẹp, áo bà ba trắng dài tay, dài áo, tướng xinh xắn, thanh mảnh, và đặc biệt là có cái chân bên trái bị thọt!

Cách 2 năm trở lại đây, một cô học trò của tôi (học và làm thầy chữa bệnh bằng nhân điện) lại tả là gặp một người y như vậy đi lảng vảng trước nhà. Lúc đó chó trong xóm sủa, tru lên kinh khủng mà cô ấy vẫn đi bình tĩnh như không, cái chân thọt kéo lê trên đường trông thật thương tâm!

Mười lăm năm, và không biết còn bao nhiêu năm nữa ở trước mặt, rồi trước 15 năm ấy là bao nhiêu năm, kể từ ngày lìa bỏ cõi thế ra đi, hồn lạc phách xiêu phưởng phất nơi đầu cây ngọn cỏ, lang thang giữa cuộc trần, lẩn lút đi về như khói, như sương...

Thương cho 1 số phận, tiếc cho một linh hồn - khi còn mang hình hài nhân thế, chẳng biết đường tu, chẳng lo gieo trồng quả thiện. Nay mất thân người, hận kiếp nào nguôi?!

* Phần cậu C, do chuyện trên nhận tôi làm chị kết nghĩa, mỗi đêm tụng kinh niệm Phật siêng năng lắm!

Có lần C bị đau mắt đỏ, cả 2 mắt sưng húp và đầy nhữ - tôi xin PB về chữa. Đêm đó C mơ thấy PB Quán Am về mặc áo lụa trắng rất đẹp. PB nói: “Để ta chữa cho con hết đau mắt nghen!” nói rồi cầm 1 lọ con, trong đó có thứ nước thuốc màu trắng như sữa, đem trút xuống đất. Đỉa ở đâu bò đến rất nhiều len vào hút nước ấy rồi bò lên mặt hút máu trong hai con mắt…

C sợ đến chết khiếp, tỉnh dậy 2 mắt hết đau hẳn và không còn chút di chứng gì!

Cho đến 1 ngày C bảo tôi: “Em muốn cưới vợ, chị xin Mẹ về hỏi giúp em về cô ấy xem sao!”

Mẹ về, cầm tấm ảnh lên ngắm 1 hồi rồi nói: “Gia đình đó không ra gì: Cha 2, 3 đời vợ, Mẹ 2, 3 đời chồng. Cô gái đó không còn trong trắng nữa, mở miệng ra thì chửi thề, nói tục. Con lấy nó là chôn vùi đạo hạnh xuống chốn bùn nhơ!”

C bán tín bán nghi vẫn tiến hành đám hỏi, sau đó mấy hôm thì bị trúng gió, tay chân co cứng, tim ngừng đập, sùi bọt mép, xem như là đã chết hẳn rồi. Tôi cấp cứu 15 phút sau thì C sống lại, cả xí nghiệp cưa đều chứng kiến chuyện ấy!

Ngày C đám cưới, tôi được mời đại diện họ nhà trai. Cha vợ của C gọi tôi lại giới thiệu: “Đây là con lớn của đời vợ trước của bác. Đây là con lớn của đời chồng trước của bả đó” C đứng chết trân, mặt tái mét như sắp xỉu!...

Một tuần sau C ra sạp báo ngồi ôm mặt khóc: “Em cãi lời Mẹ, giờ ân hận cũng muộn rồi! Đêm tân hôn cô ấy không còn trong trắng, em hỏi thì cô ấy chửi thề một tiếng rồi nói: “Tao vậy đó, mày chịu không chịu thì thôi”...

* Bẳng đi gần 1 năm, tôi gặp 2 vợ chồng C đi xích lô đạp ngang sạp báo. Tôi gọi lại, lúc đó C bị bệnh sốt vàng da, người chỉ còn bộ xương, bệnh viện không chữa được trả về chờ chết! Tôi xin PB về cứu, Người bảo: “Không nghe lời ta thì chết cũng đừng cầu ta cứu” - Tôi năn nỉ hồi lâu, PB nguôi giận nói: “Giờ Ngọ trưa nay con lên nhà nó, chữa 1 lần hết hẳn không còn triệu chứng!”

Sự thực đúng như vậy. Mãi đến hôm nay C vẫn còn sống và khỏe mạnh bình thường, ở gần nhà tôi...

* Bà Bảy Miết (ở đầu đường vô nhà tôi) đang đi ngã xuống đất xỉu cứng người. Tôi chạy ra cấp cứu, chỉ 2 phút sau bà tỉnh dậy.

* Kế bên sạp báo của tôi có 2 vợ chồng ông H làm nghề sửa xe, vợ mua bán gà vịt ở chợ! Cứ 3 giờ sáng là trở dậy cắt cổ gà, tiếng gà vịt kêu la thảm thiết...

Tôi khuyên mãi bà H không nghe, bởi mê tiền lời lai nhiều từ mua bán gà vịt - Can hoài không được, tôi thắp hương xin Mẹ về chuyển hóa! Một buổi sáng nọ, bà H sang kể với tôi: “Đêm hôm mơ giấc chiêm bao sợ quá: Đang ngủ chợt nghe 1 luồng gió mạnh cuốn đi. Bay bên trên tôi là một người đàn bà, tôi mừng quá tưởng được đưa về cõi Trên, ai ngờ người ấy đem dúi đầu tôi xuống 1 mảnh ruong bùn. Còn nói “Mi chừa chưa, chừa tội sát sanh hay chưa?” tôi ngộp thở sặc sụa - Bà ấy kéo tôi lên cho thở vài hơi rồi lại nắm tóc, dúi đầu xuống. Tôi cầu xin mãi bà mới buông tha”…

Ay thế mà bà H vẫn chưa chịu bỏ nghề, bà nói như để ngã giá: “Nếu chị xin Mẹ chuyển cho tôi có nghề làm ăn khác thì tôi không bán gà vịt nữa”. Một thời gian sau, bà H hùn với một người bạn mở tiệm bán cơm, sang bảo tôi xin Mẹ cho ngày khai trương và lễ khấn cúng! Tôi giúp bà trọn vẹn mọi chuyện - Thế là gia đình bà H đem cả đồ nghề sửa xe cùng với bình khí đá, các thứ linh tinh trong tiệm để cả sang trước sạp báo của tôi. Rồi âm thanh tiếng nổ máy xe, khói thụt ống pô mù mịt làm tôi đến chết ngộp...

Tiệm cơm bà H mới mở ra đã bán rất đắt, buổi trưa xí nghiệp ở gần đó đổ ra ăn cơm đông nghịt. Tôi chịu hết xiết, xin Mẹ về xử chuyện này. Mẹ nói: “Không biết điều thì ta cho dẹp”. Từ đó trở đi tiệm cơm không bán được gì cả, độ 10 ngày sau thì dẹp. Không biết bà có oán Mẹ cho ngày khai trương chỉ bán đắt có 1 tuần hay không nữa...

* Vốn bà H có đứa con gái lớn học may xa nhà - Một hom PB về bảo: “Một năm rưỡi nữa ba nuôi đứa con gái lớn chửa hoang trong nhà”. Bà H sợ quá bắt con bỏ học trở về. Thế mà sau đúng 1 năm rưỡi, con bà có thai hoang thực!

Cô bé ấy sang khóc với tôi, đòi đi phá bỏ! Tôi can ngăn xong rồi đứng ra dàn xếp, mượn quyền lực Bề trên xui bà H cho cưới gả...

Bà H nghe lời, tổ chức đám cưới! Sang báo với tôi ngày giờ đàng trai sẽ sang rước dâu. Điển trên ứng về bảo: “Sáng ngày hôm đó ông chủ nhà sẽ quậy và đập phá tan hoang đám cưới”. Bà H khóc, năn nỉ xin Mẹ cứu! PB bảo: “Sáng sớm trước 7 giờ dâng 1 bình hoa huệ và ngũ quả lên bàn tròn lớn để ở giữa nhà, khấn xin PB ta về cứu cho”

Sáng sớm hôm ấy, bà H chạy sang mượn bình hoa huệ tôi vừa mua về, chưa kịp dâng hương đem về cúng lễ Phật.

Một lúc sau ông H cũng la hét om sòm trong nhà, đập vài cái chén rồi thôi - Ay thế mà bà H vờ quên luôn bình hoa, 1 tuần sau tôi sang đòi bà đưa trả tôi cái bình không…

* Một lần nọ Mẹ Q.Am lại bảo: “Từ đây đến rằm tháng bảy chồng bà bị người ta đánh lỗ đầu”. Bà H lại năn nỉ xin cứu và hứa ăn chay hết tháng bảy để giải nạn! Đúng chiều 14, ông H đang đứng sửa xe máy thì có 1 đám đông thanh niên say rượu đánh nhau chạy vào nhà - Một người chui sau lưng kéo ông H làm bia đỡ đạn, còn 1 người khác thì cầm cây gỗ dầu vuông bổ xuống đầu ông H. Đánh trợt bị mọi người tréo tay đưa ra ngoài...

Xưa nay van thế, lời tiên đoán của Bề trên chính xác lắm. Nhưng nếu chủ nhân van cứu, sự việc vẫn “tuần tự như tiến”, có điều không xảy ra chấn thương gì nặng nề!

* Lại có lần PB bảo: “Cái bình khí đá này sắp nổ và sẽ có thương vong đấy”. Bà H lại xin cứu, sau gần 10 ngày bình khí đá nổ thật! Một buổi trưa chung quanh đang yên ắng bổng nghe 1 tiếng nổ kinh hoàng, lại thêm 1 điều kỳ diệu nữa là không có ai bị tai nạn gì!

* Ông H bị lên cơn suyễn, ba hôm liền tôi đi qua đều thấy ông ngồi thu mình trong 1 góc mùng kín. Tôi hỏi mới biết là ông H bị lên cơn suyễn đã hơn tuần rồi, không ăn uống và cũng chỉ ngồi chịu trận chứ không nằm xuống được. Tôi sang nhà, xin Điển rồi chữa có 1 lần đầu tiên đã thấy ông H ngồi dậy được, ra ngồi uống cà phê nhìn tôi cười chào!

* Giữa tháng 5/1995 tôi đang có thai cháu thứ ba, PB hứa cho tôi nghỉ để dưỡng thai. Lúc đó đột ngột bà H bị đau nhức ngay cổ tay bên phải (bàn tay cầm dao cắt cổ gà). Nhức từ sáng sớm đến lúc nửa đêm, nhức kinh khủng đến nỗi đã chích 3 mũi thuốc giảm đau mà chẳng tác dụng gì!

Đến hơn 12 giờ khuya nghe bà thét lanh lảnh: “Đem con dao đây, chặt bỏ ngay tức thì, chứ không đau đến chết mất”. Cầm lòng không đậu, tôi trở dậy sang nhà bà H xin PB về cứu! Tôi không dám truyền điện, chỉ cầm lấy bàn tay đau và cầu xin PB về, Người đứng ở cửa buồng nhẩn nha nói: “Ta kể chuyện cổ tích cho bà nghe nhé! Ngày xưa ở bìa rừng nọ có gia đình ông tiều phu rất nghèo, có 3 cô con gái. Ngày nọ 1 vị chúa Quỷ giả dạng đến xin trọ lại một đêm. Sáng hôm sau hắn thuyết phục người cha cho 3 con quỷ trú ngụ trong nhà, đổi lại sẽ ban cho toàn gia giàu có, tiền muôn bạc ức...(tôi phải xin lỗi các bạn, chuyện này kết như thế nào tôi quên mất rồi) chỉ biết rằng PB kể vừa xong, bà H hết đau ngay lập tức!

Thế nhưng vài năm sau tôi vẫn còn thấy bà H ngồi chợ bán gà vịt. Phải công nhận là lòng tham lợi đáng sợ thật!

Trước
7. Sự xuất hiện của linh căn thứ ba
Kế tiếp
9. Nghiệp thế trả vay