- {{item.pageName}}
Thực hành cụ thể
* Cậu Nguyễn Văn Tuyên, 20 tuổi. Bộ đội tiểu đoàn Phòng không. Đơn vị B.Đ đóng gần sạp báo của tôi! Tuyên bị sưng phù cứng và tím ngắt cả 2 chi dưới. B.V 175 chẩn là bị bệnh hoại huyết - Đề nghị cắt cơm nằm viện 1 tháng rưởi. Tôi đã chữa hết hoàn toàn sau 7 ngày (7 lần điều trị).
* Cậu Trần Văn Công 19 tuổi, tân binh Phòng không, bị phạt chạy 3 vòng sân lên cơn đau tim tắt thở, sùi bọt mép và co cứng tay chân. Khi tôi đến BN đã nghỉ thở nửa giờ đồng hồ rồi, tôi làm cho Công tỉnh lại sau 15 phút!
Đơn vị trả Công về nhà. Hai cha con có tới sạp báo cảm ơn tôi. Về việc này mà cậu Mạnh (Y sĩ Tiểu Đoàn Phòng Không) ra năn nỉ tôi “Chị muốn “Bái Tổ” sao tôi cũng chịu, xin chị truyền nghề lại cho tôi với”.
* Cậu Nguyễn Văn Lĩnh 20 tuổi, BĐ Phòng không. Lĩnh chơi banh bị bong gân bàn tay phải, chỉ 15 phút sau đã sưng cứng và tím ngắt mu bàn tay - Tôi chữa hết mọi triệu chứng sau 5 ngày.
* Cậu Thắng: là trung úy Pháo binh. Mẹ Thắng bị tà nhập, đã đưa đi điều trị bệnh viện Bạch Mai và Việt Pháp mà không khỏi, điện vô: “Mẹ hấp hối, con về gấp”
Tôi xin Điển về chẩn, nói: “Ngày trước, thời Hà Nội bom đạn có 1 người đàn bà quê mặc bộ bà ba đen chết ngay trước cửa nhà cậu, kế bên có bụi cây gì cao lúp xúp có trái nho nhỏ. Mẹ cậu là người nhìn thấy trước tiên”. Thắng nói: “Đúng rồi, bà ấy ở đâu đến không biết, bị đạn chết kế bên bụi cây mâm xôi, mẹ em đi chợ sớm phát hiện la lên kêu mọi người, lúc đó kiến lửa đã bu đầy”
Ay thế mà mười mấy năm sau vong hồn ấy chưa siêu thoát, quay lại bắt hồn người đã có công đưa xác mình đi chôn cất.
P.B giận quá, bảo tìm 2 đồng xu tiền điếu quét vôi về chôn tại gốc cây mâm xôi, triệt âm phần luôn chẳng tha! (Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng PB cho Điển “triệt vong”)
Lại truyền: Trong vòng 7 đêm, mỗi tối dìu mẹ ra trước bàn thờ Phật thắp hương xin P.B, xong lấy mực tàu vẽ hình chữ “Vạn” trên lưng để giải âm khí.
Bảy ngày sau mẹ cậu Thắng khỏe mạnh hoàn toàn, hai năm sau vào Nam cưới vợ cho con có ghé tặng quà và cảm ơn tôi. Cậu Thắng hiện vẫn còn ở cùng gia đình ở Hiệp Thành!
* Cô Trúc tuổi độ chừng 30, thôi chồng có 3 con, hiện đang ở với người cha ruột, mẹ mất. Một hôm cô tới hỏi tôi: “Ba em dạo này có nhiều hành động kỳ quặc làm em sợ quá, chị xem dùm tại sao”. Tôi xin Điển rồi báo: “Nhà chị có một gốc cây to đã cưa, đứng trong nhà nhìn ra nằm ở góc bên phải, chỗ chị hay quét rác tắp vào đó! Có 1 con quỷ 1 giò nhập vào ba chị làm cho ông đau chân đi khập khiễng. Nó xui ông có hành động loạn luân muốn cưỡng bức chị. Gần đây ông mua một con dao dài và sắc để trên đầu giường, sẽ dùng nó để cưỡng bức chị vào đêm tối trời không trăng cuối tháng!”
Chị T. Khóc mùi và kể: “Chị nói đúng em mới dám khai. Ong cứ theo rình nhìn em lúc em tắm, em hỏi thì ông nói đi kiếm con gà con vịt - chân không hề có tật, tự nhiên rồi đi cà nhắc. Ông mới mua một con dao xắt chuối dài (mà ở nhà đâu có nuôi heo) ông cứ lấy dao ra mài, nói là để rình ăn trộm. Lúc đó ông cứ nhìn em con mắt lóe lên tia dọa nạt làm em sởn cả gai óc! Tối ông đuổi mấy đứa nhỏ qua hàng xóm coi ti vi, đến nửa đêm mới cho về, còn em ông nói: “Đàn bà không được đi lung tung, leo lên giường nằm”...Kể rồi cô T ôm mặt khóc ngất: “Chị cứu em, không em chết mất!”
Lúc đó, năng lực bản thân của tôi còn yếu tôi phải tiếp xúc âm vong năn nỉ, xin hối lộ 1 con vịt quay, con quỷ rời đi nơi khác, cha cô T tính cách trở lại bình thường, chân hết đi khập khiễng!
* Cậu Thành làm CN công ty SaTiMex, gần chỗ tôi bán báo, bị té do gãy cổ xe gắn máy, chấn thương phổi đã 1 tuần chích và uống thuốc mà không bớt. Đau ngực, ho ra máu và nói không ra tiếng!
Ngay lần đầu truyền điện, Thành nhắm mắt mà nhăn nhó ra vẻ đau đớn lắm. Tôi hỏi: “Làm gì như ma nhập vậy?” T nói: Chị có xem phim “Bao Công xử án”, lúc Triển Chiêu đánh võ chị nhớ không? Em nhắm mắt mà thấy ánh sáng xẹt qua xẹt lại trong đầu sợ bắt rùng mình luôn!” Tôi chữa sau 5 lần (5 ngày) cậu Thành hết đau hẵn!