VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Huyền Môn Lược Ký (Quyển 1)
print share close
  • {{item.pageName}}

Thụ điển

 

Đến ngày rằm tháng 10 năm ấy Phật Bà về hỏi tôi: “Người ta mặc đồ gì đi dự lễ hội”, tôi nói: “Mặc đồ đẹp”. “Thế thì hôm nay con tắm gội sạch sẽ. Giờ tí canh ba ta về đưa con đi dự hội!”

Nửa đêm tôi được gọi dậy đánh răng rửa mặt thay đồ rồi ra phòng khách: “Con đừng mở đèn, để bóng tối như vậy đi!” Tôi mơ hồ thấy rất nhiều vị sư đắp y màu vàng bước vào ngồi xếp bằng lặng lẽ trước mặt tôi. Phật Bà nói: “Con đứng trước bàn thờ Phật, để tay lên khan 3 lần: “Nam mô Quán thế Âm Bồ Tát – xin hiển hiện cho con thấy mặt” (Tấm ảnh Phật Bà tôi thờ được tạc bằng gỗ mun, không có đèn thì không tài nào thấy được gì)

Tôi làm y lời, những tia chớp lằng ngoằng hiện ra giống như ánh chớp trên bầu trời. Anh Phật Bà xuất hiện khuôn mặt đến ngang mũi với tấm khăn xếp trên đầu bằng ánh sáng, chỉ trong tích tắc là biến mất. Tiếng thúc giục: “Tiếp tục lần nữa”. Lần này tia chớp vẽ khuôn mặt đến ngang cằm - “Tiếp tục lần nữa”: Hình tượng Phật Bà xuất hiện đến ngang bờ vai bằng ánh sáng, đẹp lộng lẫy huy hoàng trong tích tắc rồi biến mất, còn lại nguyên hình bóng tối....

-“Điều kỳ diệu thứ hai! Ngửi đi con!” tôi chợt nghe một mùi hương thanh khiết nhẹ nhàng lan tỏa tràn ngập cả phòng khách, thứ mùi hương chưa từng nghe thấy trong đời.

Phật Bà nói: “Ta mang đến cho con mùi hương hoa Mạn đà la-Hoa cõi Phật đấy!”. Tôi sung sướng hít lấy hít để... Phật Bà lại bảo: “Điều kỳ diệu thứ ba – con xòe tay ra!” Tôi bướng bỉnh nắm cứng nắm tay lại! Tự nhiên có một lực vô hình nắm bàn tay đưa về trước mặt bẻ cho thẳng ra từng ngón. Phật Bà đặt vào lòng bàn tay tôi một mặt chữ Vạn bằng vàng bé cở bằng ngón tay: “Đây là Phật ấn! Của con ta trả lại cho con – để con có quyền năng hành Đạo hộ đời. Phật ấn bằng vàng khối Mễ Tây Cơ đấy!” Tôi hỏi tại sao, Người đáp: “Vì xứ Mễ Tây Cơ trong lòng đất có nhiều mỏ vàng, chúng ta lấy nó để tượng trưng cho sự trường cửu của Nhà Phật! Kinh đô của Nhà Phật nằm ở Kompong Chàm – nhưng chúng ta không chọn người K.P.C làm người Nhà Phật vì họ còn man rợ va u mê lắm!” Phật Bà lại bảo: “Nào, há miệng ra!” Lực vô hình lại bắt tôi há miệng, lè lưỡi – Phật Bà lấy chữ Vạn để trên đầu lưỡi, tự nhiên tôi lam động tác nuốt xuống cổ! Xong rồi Phật Bà bảo tôi quay lưng lại. Đột nhiên như có ai đó cầm bút vẽ vòng tròn nho nhỏ rồi lớn dần lên, nhồn nhột trên lưng, cảm giác là thực!

P.B lại nói: “Từ hôm nay trở đi con muốn chữa bệnh thì chữa, muốn xem số soi căn cứ làm. Nhưng phải nhớ một điều ai đang bị Cửu huyền hành hay đang trả nghiệp thì đừng có nhúng tay vào – Bị đòn thế đau ráng chịu nghe!”. Rồi P.B lại nói: “Con là chim én mang mùa xuân hạnh phúc đến cho mọi người. Từ nay ta gọi con là Én Mùa Xuân” nghe! Pháp danh của con là Diệu Thiện, nhớ cho kỹ!”

 

Trước
1. Chuyển "sắc lệnh"
Kế tiếp
3. Rửa xác