Tu là nguồn cội khai sinh
Những cây kiểng trồng tận ngoài bờ suối cheo leo - vẫn sống ngoắt ngoải đợi chờ bàn tay ân cứu… người cô này có thương cảm, xót xa vẫn chẳng thể “tự tay chuyển dịch”!
Sau cơn lũ quét mới thấy có kẻ xót lòng- chuyển vào chậu, đem để ở nơi trang trọng nhất ngoài sân!
Vừa kịp hồi sinh, hoa cỏ đã đồng loạt nở ngay trong những tháng ngày nắng lửa. Chứng tỏ cây cỏ cũng biết hàm ơn - trao tặng cho người chăm bón ân cần chút lòng chắt chiu ân cảm!
Bàn tay nâng niu cho cây cỏ hồi sinh đó là bàn tay của… “sao tịnh”!
******************************************
Tu là nâng niu dìu đỡ - là ban phát, sẻ chia và trao tặng. Tu là lòng từ bi mẫn cảm - như nghe được lời than van, cầu cứu của vạn loại quanh mình: từ lời chuyển thành câu, thành tiếng - đến những ngôn từ chỉ truyền tải giữa bóng đêm câm lặng ngoài kia, lẫn khuất giữa muôn ngàn sự sống. Giữa những mơ ước khát khao như ngọn lửa cháy trong yên lặng giữa lòng tim, đến giọt hữu hình nhìn thấy được trên bờ mi lóng lánh lệ sầu - từ tiếng than dài gởi theo hơi gió, để chiều nay nghe tiếng gió cũng khơi dậy nỗi buồn thương! …
Tu là “quay vào trong tâm” - xả bỏ những phiền muộn riêng tư, để rộng rãi khoan dung ở lại trong ngôi nhà tâm thức - để dung chứa tâm tình của vạn loại sinh linh… để cho giọt lệ đổ của bản thân chỉ là giọt cảm thương cho nỗi bạc phần của tha nhân, của người khác ở bên ngoài. Để lặn vào tim đau nỗi phiền muộn, lo lắng, ưu tư khắc khoải của riêng mình - bỡi cho dẫu “sắc tức thị không” thì tâm thức cũng chẳng thể dung chứa quá nhiều, sẽ làm thui chột đi ngọn nguồn của khai sinh, chuyển dịch…
Cầu mong sao cho “thế thế thường hằng” - thãy đều biết yêu thương chia sẻ, biết rộng lượng bao dung - để trái tim biết rung lên nhịp cảm thương, bàn tay biết cúi xuống trên những mảnh đời bất hạnh - và từng bước tha hương xa lìa nguồn cội không phải để tìm vui trong “sở nguyện sở cầu”. Mà để ban phát, để cho đi - để làm hết sức mình, tâm mình - sao cho thế gian này trở thành cõi bình an hạnh lạc. Cho giọt lệ không còn rơi trên từng đôi má nhăn nheo, cho tiếng kêu cứu, than van chẳng còn lạc vào biển sóng, cho giọt nắng bình minh reo vui trên ngọn nguồn hoa cỏ hồi sinh!
Ơi các phần linh tử ngôi cao - hiện đang tự nguyện gánh vác đạo trời, tự nguyện làm những “chiến binh của ánh sáng”: hãy cố gắng, cố gắng nhiều hơn nữa… thời gian cấp bách lắm rồi - vạn loại đang ở bên bờ vực thẳm, mất phương hướng và sắp bị những cơn bão cuồng lốc xoáy cuốn trôi vào vực thẳm vô lương!
Đã hy sinh thì hy sinh cho trọn - chớ để phai mất câu thề... Chớ để dòng xoáy của nhân sinh dìm ta vào bể loạn - cuốn trôi đi bao quả vị nghìn năm.
Mong lắm thay!
Vị Lai Pháp
Ngày: 11-1-2020




