VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}

Tu là gì?

 

Vị Lai Pháp ơi - Vị Lai Pháp ơi!...

Vị Lai Pháp dẫn con người đi về đâu - khi dùng năng lượng động mà chuyển xoay nghiệp quả? VLP khuyên người tu Thánh nhưng lại dụng phép thần. Khuyến người an định tâm thức - nhưng lại chỉ người phép dịch chuyển, đổi thay. Khuyên người ngồi xuống chiếu thiền - để rồi dùng năng lực của thiền định mà tạo tác, mà hoán cách!

Những con người tu theo tịnh pháp nhưng lại hành theo động pháp ấy đi về đâu, giữa dòng đời loạn động, thực ảo khôn phân? Hay rồi với một chút công năng hơn kẻ phàm phu vội tưởng mình có thêm đôi cánh, bay lên cao vượt khỏi thiên hà - nơi những dòng dịch chuyển động và tịnh đã được “gạn đục khơi trong”. Ví tưởng mình áo mão cân đai ngồi vào ngai thần tích, xứng ngang tầm với các đấng ngôi cao!

Khi “cái tôi” còn hiện diện thì có muôn nghìn năm tu thánh cũng bất thành, bỡi cái tôi chưa bao giờ chịu “bôi xóa chính mình”. Không xóa đi bản ngã của chính mình thì làm sao tiếp thu được năng lượng của “dòng tịnh độ”?

Ta chỉ thấy nhiều, rất nhiều những con người tự hào khoe với VLP là: luân xa quay mạnh, chữa bệnh giỏi, tăng cảm ứng - với những giấc mơ ứng báo, những linh cảnh, linh ảnh, với bao điều cảm ứng tương tác diệu kỳ...  Ít người nói: “sau một thời gian tu tập tôi thấy mình trở nên rộng lượng, bao dung hơn, lòng bi mẫn tăng trưởng, sự an định thần thức cao, tâm nhẹ nhàng - đỡ sân si, uất kết, phẫn hận - biết buông xả, tha thứ và vị tha, độ lượng hơn...”

Như thế thì VLP thành công hay thất bại - khi dạy người tu Thánh hóa nên thần - dạy người ngồi xuống trên chiếu thiền, để rồi lấy công năng thiền định mà tạo tác, mà dịch chuyển - khoác chiếc áo vải mà đi dệt lấy “mành hoa trướng gấm” - mượn tiếng kệ lời kinh làm bệ phóng, để dấn bước lưu sinh mà theo dấu phù đồ…

Khi con người ta thấy mình trở nên tài giỏi, quyền bính hơn cũng là lúc “cái tôi” lặng thầm hiện diện. Được tiếng ngợi khen, lời xưng tụng làm cho thỏa mãn, ngủ quên trên chiếu thiền... Để cho dòng năng lượng tịnh cách dần trở nên thui chột, tâm động loạn lại lên ngôi... Có năng lực, quyền bính hơn người để chi - nếu không ra tay tạo tác cho xứng bề hào kiệt, cho đáng mặt quân thần, cho thỏa chí bình sinh!

Thế rồi mạnh ai nấy dấn thân, ra tay tạo tác - quên mất sau lưng mình người cô, người thầy, người khởi xướng gục khóc trong sự bất lực của chính mình - khi thấy bao nhiêu ước ao, hoài bão bị bóp méo, bẻ cong, thay màu, đổi vị!

Tôi phải làm sao đây để làm cho cục diện đổi thay, để khoác cho vlp một chiếc áo “tâm pháp chính danh” mà chẳng cần sử dụng quyền uy tạo tác của ngôi cao?

..........................................................................

“Tu là kham nhẫn” - nhẫn chưa đủ sao phải người tu (tôi lại nói với chính mình)!

 

Vị Lai Pháp

Ngày: 9-1-2020

Trước
Phụng sự
Kế tiếp
Tu là nguồn cội khai sinh