Giật cô hồn tháng bảy
Ta cười cho cái vô minh
Thế nhân là giống hữu tình vô tâm
Đạo lý chẳng biết cân phân
Hủ tục cứ giữ, nghiệp trần nào qua!
“Cô hồn” sống, chết cũng ma
Mâm cao cỗ lớn bày ra giữa đường
Một tên giật, bảy tên giành
Một nghìn vong đói, kết thành oan gia
“Giật sập nhà nó cho ta!
Lũ người chỉ đáng làm ma hồng trần...”
Lộc thực đem vứt giữa đường
Diều tha quạ mổ, cũng dường... Chó ăn!
Chó nhà vừa dỗ, vừa răn
Vong hồn xiêu lạc chỉ ăn lộc thừa
Cúng xong vứt đại vứt bừa
Xe cán, người giẫm... Còn thua rác nhà
Hồn khinh, hồn trọng vào ra
Những tên cướp cạn, chết là quỷ vương
Cỗ bày, chưa kịp thắp hương
Nhào vô cướp giật, tang thương lộc thừa!
Chủ nhà mừng vỗ tay cười
Cô hồn phải giật, mới thời lộc sanh
Nào hay kẻ cướp người tranh
Kẻ ăn không được - biến thành hận sâu
Chận người cửa trước, cửa sau
Trả cho mối hận đói, đau từ rày...
Tán gia bại sản - nghiệp này
Nghiệp khinh lộc thực, nghiệp bày nhiễu nhương
.............................................
Làm người phải biết đo lường
Đúng sai - phải trái tận tường trước sau!
Vị Lai Pháp
Ngày: 19-8-2019
