VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}

Đau - đau - đau! ...

 

Trẻ em, trẻ em - lại là trẻ em! Những nỗi bất hạnh đến tột cùng, những căn bệnh quái ác vẫn không chừa các em ra. Em có biết gì đâu khi chào đời vừa vài năm lẻ - vậy mà nước mắt cứ quyện nỗi đau réo gọi hằng đêm! Tôi không trách hóa công hay Thượng Đế vô tình khi không che lấy những nỗi đau đời nghiệt ngã - mà tôi buồn cho cuộc đời chỉ đầy đau khổ, buồn thương. Phải chăng "thiếu nợ thì phải trả,” "có tội nên bị đày,” chướng nghiệp gieo nên bây giờ phải nhận lãnh? - Hỡi em! Em có nhớ gì chăng những tội tình gieo tiền kiếp - để bây giờ nước mắt quyện bờ mi...

Hình hài nhỏ bé kia ơi - có còn đủ sức để nhận về mình những đớn đau cùng cực? Hay rồi vì quá đau nên em chẳng thèm khóc la, rên rỉ - mà ...ngất đi trong chừng phút - chỉ mong đừng tỉnh dậy bao giờ! ...

Chút ít tiền ta gửi cho con - dẫu biết rằng nó là ít ỏi, dẫu biết rằng có muôn nén bạc củng không lay con vực tỉnh - nhưng chút tình...vì cũng phận con người như nhau...

Thượng Đế ơi! Người bỏ trẻ - sao đành! ...

(Cảm xúc khi nhìn thấy những hình ảnh của các em trên mạng...)

 

Hoàng Giang

Ngày: 20-2-2019

Trước
Con người thật đáng thương
Kế tiếp
Lý giải về linh cảnh, linh ảnh