VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}

Mẹ từ ân

 

Đàng sau sự đẹp đẽ uy nghi là nỗi đau đời rất thực. Sau dáng vẻ điềm nhiên là sóng gió dậy lòng! Sự đường bệ cho bao người thần phục - Mẹ là Bậc Mẫu Nghi lập Địa, tạo Thiên…

Chỉ con biết Mẹ ơi - còn một trái tim riêng: nhân hậu, bao dung và dễ dàng rung động. Biết khóc cười, biết yêu thương và bi hận. Đau đến cháy lòng mà chẳng thể nói cùng ai!

Khi con buồn Mẹ an ủi bên tai, khi con khóc có Mẹ lau dòng lệ - Những nỗi niềm giấu trong lòng của Mẹ ai sớt chia - Mẹ chịu lấy riêng mình! Sao trời cứ mưa, mưa mãi không ngưng. Cho lòng Mẹ nỗi buồn lo không dứt… Mẹ về với chúng con những ngày bão rớt - Áo Mẹ ướt rồi, thương biết mấy Mẹ hiền ơi!

Nhân thế khổ đau tìm đến dưới chân Người, Mẹ bước xuống đài cao dìu con đứng dậy. Bàn tay phép vung lên Mẹ cất đi niềm khổ lụy - Ban cho con sự bằng an, lòng Mẹ vô cùng!

Quỳ dưới chân Người, con lạy Mẹ Từ An! Mẹ vén mây mù cho nắng hồng soi tỏ. Để đời con một ngày có Mẹ, bỏ đường Mê theo chân Mẹ độ Đời…

 

Tịnh Vân

Ngày: 23-11-2018

Trước
Báo ân đàn na tín thí
Kế tiếp
Căn bản của sự tu tập