Kiếp phù trầm…
...Nhìn hình ảnh ấy - tôi lại cầm lòng không đặng!
Nhìn thấy người mỏi mệt, chân không còn trụ vững, thần trí chẳng còn minh, thân xác lại đau rã rời vì những... "cơn đau vô danh" - lòng tôi thắt từng đoạn, hơi thở trong lòng ngực cũng ngưng, nghẹn ngào,... Cố tỏ ra bình thường để thôi dâng niềm xúc cảm, rồi quay vào trong, tôi tự dày vò mình bởi... "lực bất tòng tâm"!
Thấy người đau đó mà chẳng thể mở lời để an ủi, để sẻ chia - vì tôi sợ mình lại bật khóc trước mặt người...
Người vì ai mà người đau tận xương tủy và cả linh hồn thống khổ đọa đày! Người vì ai mà ôm lấy về mình những buồn tủi, những ngặt nghèo, những bất hạnh, những nỗi buồn miên man...
Có lẽ vì :...
Rồi cũng có một ngày tôi biến mất
Chiếc áo quan khâu vội ... Nghĩa sau cùng
Đến tay không, về lại cũng tay không
Đi chẳng luyến cuộc ai trần bỏ lại!
Những đông lạnh... Những thu buồn tê tái
Những bại thành, được mất - có rồi không!
Những buồn vui hạnh lạc với lao lung
Tay buông xuống là thôi, là dứt...
Đò sinh tử đưa người sang bến khác
Kiếp phù trầm bỏ lại ...thung dung
Ta tay không về với cõi vô cùng
Một đoạn tận, chẳng hề lưu luyến nữa!
Hãy giữ lại người ơi dòng lệ ứa
Tiếng kèn đồng nhạc trổi lạnh hồn hoang
Nầy hoa thơm, đèn nến thắp hai hàng
Hồn bước mỏi không còn va vấp nữa!
Câu ai vãn trên bờ môi đã cũ
Chút nghiêm trang làm đẹp buổi chia ly
Rồi linh hồn sẽ theo gió rời đi
Và nhanh chóng ngày lại sang... vẫn vậy!
Thân hữu hạn chỉ cầm trong ngục tối
Một linh hồn khao khát mộng hồi quy
Đến thế nào - rồi cũng thế ra đi
Nhân gian hỡi, quên giùm tôi, đừng nhớ...
Hoàng Giang
Ngày: 24-08-2018