Vọng niệm
...Nhanh nữa đi, thời gian - cho mau đến thời khắc cuối cùng của định mệnh, để cho người được thanh thản ngã lưng. Giấc ngủ thiên thu tưởng trên bờ cỏ xanh mượt mà, dưới bầu trời đầy sao dịu dàng, an tỉnh!
Rồi qua hết một đời lầm lụi và đắng cay, phiền muộn - rồi buông trôi những ước ao, hy vọng, niềm tin - Những giận hờn thương yêu, ghét muốn, những nếp nhăn hằn trên vầng trán, dấu gai đời cày xới trong tim…
Hãy tha thứ cho cơn giông - nếu nó cuốn trôi đi mất bao thành quả mà con người dầy công góp nhặt - Để chỉ còn lại mặt đất cằn cỗi và sự tàn phá làm chứng tích …
Hãy tha thứ cho thể xác - nếu nó chỉ trả cho con người nỗi đau đớn và bất ổn có thực, dàn trãi suốt dọc đời qua…
Hãy tha thứ cho linh hồn - nếu nó chỉ tồn tại cảm giác đau thương và bi hận, hệ quả tất yếu của những gì thể xác cảm thụ hằng lâu…
Hãy tha thứ cho quá khứ - nếu nó chẳng là chiếc gối êm cho ta ngã lưng ngày mưa bão, bỡi chỉ là chứng nhân cho vỡ kịch đời!
Hãy tha thứ cho tương lai - nếu trên cánh đồng người ta dày công vun xới chỉ thấy đậu toàn trái đắng, bỡi mầm xanh hư hoại vì gieo chẳng gặp mùa…
Hãy tha thứ cho tha nhân - nếu họ chỉ trả công cho ta bằng sự phản bội, bỡi bản chất cuộc đời là hai mặt - như hai cực âm dương của ánh sáng và bóng tối ngoài kia!
Cho dù chỉ còn lại những hơi thở rất ngắn ngủi mong manh, vẫn hãy trân trọng nó! Những trải nghiệm nầy sẽ là bài học vĩnh hằng, để đến khi thoát xác rời đi, sự gạn đục khơi trong khắc nghiệt suốt một đời sẽ chỉ còn lại là linh hồn sạch trong như giọt sương đêm ngoài kia trên đầu ngọn lá … Sự thanh lọc chấm dứt, linh hồn thoắt bay lên, kèm theo tiếng thở dài…
… “Để rồi mai đây - tận một góc Thiên đường
Những chiếc bóng đi về với hào quang vĩnh cữu
Những chiếc bóng nhớ nghìn đêm không ngủ
Đêm thế trần cay mắt đỏ nhân sinh …”
Tịnh Vân
Ngày: 21-8-2018