VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}

Gửi đến anh - phương trời xa

Vừa nhìn thấy tấm ảnh mà anh gởi em đã bật khóc - khóc ngon lành mà không biết tại vì sao!...

Còn có cõi này không anh? Anh có thể ban tặng cho em một nơi chốn như thế này không - nơi mà sự bình an đánh dấu, hiển hiện trên từng ngọn cỏ, nhành hoa…   Nơi chốn mà một chiếc lá rơi cũng khẽ khàng như sợ làm xao động thế giới an bình tĩnh tại chung quanh. Nơi những hạt cát cũng nhẹ nhàng nâng niu đôi bàn chân nhỏ, làm xoa dịu dấu gai đời. Nơi những “con sâu cái kiến” cũng tìm về nép bên bệ đá ngàn năm- nơi mà trái tim con người cũng mềm ra như vạt nắng chiều, để rộng dung ngay cả những ngọn nguồn khắc bạc!...

Chỉ có anh mới làm được điều đó cho em - không phải bằng đôi mắt săm soi đen trắng, đôi bàn tay của vị Thần tạo tác xáo tung bụi cát trần miền. Không phải là dấu chân ngạo mạn dẫm lên ngai Thần tích màu son. Không phải là tiếng chuông rền vang ba cõi sáu đường… Mà đơn giản chỉ là dòng nước làm dịu đi đôi bàn chân sạn sỏi, rửa trôi giọt lệ trần ai!

Anh có thể làm được điều đó: cho em - vì em - không Anh?... Bằng không - xin hãy để yên em sau những bức tường câm. Để sống hết đời mình như hạt cát vô tri, để trở về những tháng ngày cô quạnh, như chưa từng có anh trong đời… Để tự đứng lên trên đôi chân đầy thương tích mà vẫn tiếp tục bước đi. Để tự dấu trái tim đau trong lồng ngực muộn phiền - mà vẫn tiếp tục trao tặng, yêu thương và chia sẻ…

Bỡi vì em không thể sống khác đi, không thể sống cho riêng mình, hưởng sự bình an hạnh lạc “chỉ có ở cửa nhà mình” - Đơn giản chỉ vì em đã là “Người được chọn”. Người được chọn để nhân danh cho lòng yêu thương và vị tha của một tâm thức thiện lành - Như ánh sáng kia trao tặng cho ngàn vạn sinh linh, chẳng cân phân “con sâu cái kiến” mọn hèn!

Trái tim của Thánh cần có tấm lòng độ lượng cùng sức mạnh của vị Thần tạo tác để làm cho “thế gian biến cải - vũng nên đồi”! Không phải là những sản phẩm vĩ mô hình thành từ đôi bàn tay thép - để những “Bảng hổ danh đề” rờ rỡ oai linh!

Trái tim cần có điện đền ẩn náu, chở che - để tiếp tục phát đi ánh sáng và hơi ấm. Để tiếp tục chuyển trao tình yêu thương, cho thế gian này bớt đi phần giá lạnh - cho “con sâu cái kiến” cũng hàm ơn tái tạo, khai sinh!...

Anh có trao tặng cho em được không- một cõi bình an tĩnh lặng và nhẹ nhàng như thế ?… Chỉ có anh, hoặc là không ai cả trong đời! Thế thì: Hoặc là anh - cùng cõi ấy - rời xa em, mặc em với bốn bức tường vô cảm…

Em vẫn còn phải tiếp tục hành trình của một người Mục tử Ngôi cao. Em không thể dừng lại, khép chặt lòng mình trong vòng tay tạo tác, bảo an và che chở của một vị Thần tạo tác, lấy cái sự “công thưởng tội trừng” ra làm cán cân công lý - bỡi trái tim yêu thương chỉ biết ban phát, cho đi không có chỗ cho những “Trừ cộng nhân chia”!

Đặt trái tim của em vào trong trái tim anh - và nguyện cầu Ơn Trên soi sáng cho hai trái tim kia đồng trở thành mẫn cảm, bao dung…  Cho bàn tay tạo tác kia chẳng làm đau một ngọn cỏ cành hoa - để cho thế thế hàm ơn người dẫn Đạo tạo Đời!!

Tịnh Vân

Ngày: 13-04-2021

 

Trước
Sinh tử luân hồi
Kế tiếp
Lời tri ân