VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}

Chiếc nón bỏ quên

Gá thân vào cửa đạo - dẫu khoác lên người chiếc áo phai màu cũng là nợ công người dệt vải, đan tơ. Dẫu uống ăn đạm bạc - vừa no dạ, cũng thấy hổ thẹn với bác nông phu, với người trao tặng!

Ta hàm ơn tất cả nơi chốn đã cho ta tiện nghi vật chất đến mức tối ưu - để tấm thân thế tục này không phải thiếu thốn, đói rét cơ hàn như bao mảnh đời lang bạt - để tâm thức này có chốn tựa nương mà không phải chênh vênh hay kiệt quệ khi xác trần còn bất ổn!

Ngặt nỗi - đường tu còn mỏng, đạo phẩm chưa tròn, tâm đức còn chưa trui rèn cho vẹn, chướng nghiệp lại đang vây lấy mệnh đời... - thì lấy gì để đáp lại ơn người trao tặng chẳng cân phân!?

...

Chỉ xin giữ lại trong tim người mục tử lòng biết ơn vô hạn. Để mốt mai này khi bình minh rạng sáng, xin phép được thắp lên đuốc tuệ của Đạo từ - cho những người rồi sẽ được thọ nhận, chuyển trao!

 

Hoàng Giang

Ngày: 29-7-2020

Trước
Lời Mẫu dạy
Kế tiếp
Nỗi lòng của Mẫu